Phân tích một số từ ngữ, hình ảnh đặc sắc trong đoạn thơ Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng Soạn bài Quê hương KNTT
Em hãy chọn phân tích một số từ ngữ, hình ảnh đặc sắc trong đoạn thơ: "Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng" là Câu hỏi 3 trang 74 sgk Ngữ văn lớp 7 Tập 1. Các lời giải dưới đây giúp các em học sinh củng cố phần Soạn bài Quê hương sách Kết nối tri thức với cuộc sống.
Đề bài: Em hãy chọn phân tích một số từ ngữ, hình ảnh đặc sắc trong đoạn thơ sau:
Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng,
Cả thân hình nồng thở vị xa xăm;
Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.
Phân tích một số từ ngữ, hình ảnh đặc sắc trong đoạn thơ "Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng"
Phân tích một số từ ngữ, hình ảnh đặc sắc trong đoạn thơ - Mẫu 1
- Hình ảnh người dân làng chài “Làn da ngăm rám nắng”: gợi làn da khỏe khoắn nhuộm nắng gió, mặn mòi của biển.
- Thân hình “nồng thở vị xa xăm”: là vị của biển khơi, vị của gió trời. Hình ảnh người dân chài hiện lên khỏe khoắn, mạnh mẽ như một tượng đài của quê hương.
- Hình ảnh con thuyền “im bến mỏi trở về nằm”: Con thuyền như một con người lao động, biết tự cảm nhận thân thể của mình sau một ngày lao động mệt mỏi.
Phân tích một số từ ngữ, hình ảnh đặc sắc trong đoạn thơ - Mẫu 2
- Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng: Hình ảnh tả thực, gợi ra làn da rám nắng, khỏe khoắn của người dân chài.
- Cả thân hình nồng thở vị xa xăm: Thân hình thấm đẫm vị mặn mòi, nồng tỏa “vị xa xăm” của biển khơi.
- Con thuyền im bến mỏi trở về nằm: Con thuyền cũng giống như một con người, cảm thấy mệt mỏi sau một ngày lao động, nằm im lặng để nghỉ ngơi.
- Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ: Ẩn dụ chuyển đổi cảm giác, con thuyền đang cảm nhận được hương vị của biển cả đang thấm dần vào “cơ thể” của nó.
Đoạn văn phân tích một số từ ngữ, hình ảnh trong đoạn thơ
Trong bài thơ “Quê hương” của Tế Hanh, tôi cảm thấy ấn tượng với đoạn thơ:
Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắng,
Cả thân hình nồng thở vị xa xăm;
Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.
Bốn câu thơ đã miêu tả hình ảnh người dân chài và con thuyền sau chuyến ra khơi. Câu thơ mở đầu tả thực, người dân chài lưới có nước da ngăm nhuộm nắng, nhuộm gió. Câu sau là một sáng tạo độc đáo, thú vị gợi ra hình ảnh thân hình vạm vỡ, thấm vị mặn mòi, nồng tỏa ra “vị xa xăm” của biển khơi. Hình ảnh người dân chài được miêu tả vừa chân thực vừa lãng mạn, trở nên có tầm vóc phi thường. Tiếp theo là hình ảnh con thuyền được nhân hóa với từ “im”, “mỏi, “trở về” và “nằm”. Sau một ngày lao động vất vả, con thuyền cũng giống như con người, biết mệt mỏi nên đã nằm lặng im để nghỉ ngơi. Ẩn dụ chuyển đổi cảm giác “nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ” gợi ra cảm nhận tinh tế. Con thuyền cũng có linh hồn, đang cảm nhận được hương vị của biển cả đang thấm dần trong “cơ thể” của mình. Những hình ảnh, từ ngữ được tác giả sử dụng thật độc đáo, giàu sức gợi.