Cảm nhận khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín (Dàn ý + 2 mẫu) Cảm nhận Mùa xuân chín khổ 1
Cảm nhận khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín tổng hợp gợi ý cách viết chi tiết kèm theo 3 mẫu cực hay gồm cả bài ngắn gọn và đầy đủ. Qua đó giúp các bạn có thêm nhiều tư liệu học tập để các em từng bước rèn luyện kĩ năng cảm thụ văn học hay.
Khổ 1 Mùa xuân chín được coi là đoạn thơ hay nhất trong bài thơ. Khổ 1 Mùa xuân chín đã vẽ ra một bức tranh xuân tràn đầy sức sống nhưng cũng đầy chất lãng mạn. Vậy sau đây là 3 mẫu cảm nhận bài thơ Mùa xuân chín khổ 1 mời các bạn theo dõi. Ngoài ra các bạn xem thêm Đoạn văn cảm nhận về câu thơ hay một hình ảnh trong bài thơ Mùa xuân chín.
Cảm nhận khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín hay nhất
Dàn ý cảm nhận Mùa xuân chín khổ 1
I – Mở bài
- Giới thiệu Hàn Mặc Tử là một nhà thơ thuộc phong trào Thơ mới, theo đuổi chủ nghĩa tượng trưng siêu thực
- “Mùa xuân chín” là một sáng tác của Hàn Mạc Từ trích trong tập “Đau thương” (1938)
II – Thân bài
1. Vẻ đẹp của hình ảnh thơ
* Các hình ảnh thơ:
- Làn nắng ửng: ảnh nắng nhẹ, tươi tắn của mùa xuân.
- Khói mơ tan: làn khói nhẹ, mơ màng.
- Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng: hình ảnh những mái nhà tranh với sắc vàng lấm tấm.
- Tà áo biếc: tà áo màu xanh biếc hoặc có thể hiểu màu xanh của thiên nhiên như tấm áo.
- Giàn thiên lí: mùa xuân đến cùng giàn thiên lí thắm tươi.
* Bức tranh xuân hiện lên với diện mạo tươi tắn:
- Màu sắc được miêu tả cụ thể.
- Các sự vật sống động.
⇒ Thiên nhiên mùa xuân được miêu tả như một người thiếu nữ ngập tràn tình xuân rạo rực.
2. Vẻ đẹp các kết hợp từ của ngôn ngữ thơ
- Các kết hợp từ: làn nắng ửng, khói mơ tan, mái nhà tranh lấm tấm vàng, tà áo biếc là những kết hợp danh từ, tính từ độc đáo.
⇒ Hệ thống các tính từ đặc sắc đã miêu tả sắc xuân sinh động, phong phú.
3. Vẻ đẹp của các yếu tố nghệ thuật
- Nhịp điệu, cách gieo vần
- Nhịp điệu: 4/3.
- Gieo vần chân, vần lưng linh hoạt, tự do tạo không khí phóng khoáng cho bức tranh thiên nhiên rực rỡ sắc xuân.
- Các biện pháp tu từ:
- Nhân hóa: gió trêu. Có thể hiểu "gió" là một chàng trai đa tình.
- Đảo ngữ: sột soạt gió trêu tà áo biếc nhằm nhấn mạnh âm thanh sột soạt của gió.
- Hoán dụ: tà áo biếc – hình ảnh con người. Có thể hiểu đây là hình ảnh người con gái thẹn thùng trong tà áo biếc.
- Các yếu tố từ, câu:
- Từ láy: lấm tấm, sột soạt → gợi hình, tạo liên tưởng cho người đọc về một mùa xuân sinh động.
- Câu đặc biệt: Trên giàn thiên lí. → không phải một trạng ngữ chỉ nơi chốn, giàn thiên lí là sự vật hiện tượng trong mỗi bước xuân sang.
⇒ Khổ thơ miêu tả sự hiện diện của mùa xuân đã, đang len lỏi trong từng cảnh vật qua cách cảm nhận của một tâm hồn thi sĩ tài hoa với niềm yêu đời tha thiết.
III. Kết bài
Ngôn ngữ kết tinh với tấm lòng hồn hậu của thi nhân, Hàn Mạc Tử đã viết nên một " mùa xuân chín" vẹn tròn, đầy đặn, thiết tha.
Cảm nhận bài thơ Mùa xuân chín khổ 1 - Mẫu 1
Mùa xuân - mùa của sự sinh sôi nảy nở đã đi vào trang văn của biết bao thế hệ thi sĩ với những nét đẹp khác nhau. Đôi lúc mùa xuân với bông hoa tím biếc mọc giữa dòng sông xanh của Thanh Hải, có khi lại là mùa xuân một đi không trở lại với những nét đẹp khó quên trong nhưng dòng thơ của Xuân Diệu.. Còn với Hàn Mặc Tử thì mùa xuân chính là những làn nắng nhẹ nhàng chiếu rọi lên giàn thiên lí trên mái nhà tranh. Bức tranh mùa xuân đó đã được Hàn Mặc Tử khắc họa rõ nét trong khổ đầu bài thơ "Mùa xuân chín". Một mùa xuân căng mọng và nhẹ nhàng quyến luyến.
"Trong làn nắng ửng: Khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang"
Ánh nắng xuất hiện trong "Mùa xân chín" không phải là những hạt nắng hay giọt nắng vàng mà ánh nắng ở đây là những làn nắng nhẹ nhàng và mỏng manh. "Làn nắng" gợi cho ta cảm giác nhẹ nhàng, mềm mại, cái nắng ấy như một tấm lụa được dệt bằng ánh sáng, đang uốn mình trong cái gió xuân. Không chỉ vậy nắng xuân ở đây là nắng ửng, cái nắng nhẹ nhàng hiện lên, chiếu rọi xuống những mái nhà tranh như vệt hồng ửng lên trên má người thiếu nữ. Những làn nắng ấy còn ẩn hiện trong khói mờ tan, những vệt nắng xuyên qua làn khói ửng lên rực rỡ. Tất cả làm nổi bật cái nắng xuân trong làn khói mờ. Vừa hư vừa thực, ảo diệu mà lại đắm say.
Trên những mái nhà tranh vừa nghi ngút khói mờ vừa được điểm tô bởi những bông hoa thiên lí vàng tươi. Tạo nên những đốm lấm tấm vàng, như hoa dệt trên mái. Gió xuân không chỉ trêu đùa làn nắng mà còn trêu tà áo biếc. "Soạt soạt" một từ gợi thanh, đưa ta vào khoảnh khắc tà áo tung bay trong gió, những làn gió mát nghịch ngợm luôn qua khe tóc, lật tung tà áo, mát mẻ và đầy hương xuân. Mùa xuân có nắng có gió này được Hàn Mặc Tử cảm nhận được khi nhìn dàn thiên lí thấy bóng xuân. Giống cách mà các nhà thơ thời trước thấy khói trên sông sẽ nhớ về quê nhà thì Hàn Mặc Tử cũng vậy, nhờ dàn thiên lí mà thấy bóng xuân. Bức tranh mùa xuân hiện lên một cách nhẹ nhàng và tươi đẹp, luồn lách vào tâm trí gợi lại cho ta những mùa xuân thơ ấu, có nắng vàng chiếu rọi và những ngọn gió mát mẻ, đơn giản nhưng rất đỗi trữ tình.
Bằng những câu thơ miêu tả tài tình và bện pháp nhân hóa, ta thấy được một bức tranh mùa xuân từ trên cao với làn nắng hòa trong khói mờ đến những nơi thấp hơn như mái nhà với dàn thiên lí. Tác giả đã đưa ta đến với nhiều góc nhìn khác nhau từ cao xuống thấp, từ xa đến gần. Bức tranh mùa xuân trong khổ đầu bài thơ "Mùa xuân chín" chín là mùa xuân vừa mới đến độ căng mọng, nhẹ nhàng và ngát hương thơm.
Cảm nhận Mùa xuân chín khổ 1 - Mẫu 2
Không biết mùa xuân có tự bao giờ và thơ xuân có tự bao giờ, chỉ biết người ta sinh ra đã có mùa xuân đẹp đầy sức sống và thổi vào các hồn thơ, sống trong cuộc đời, nếu thiếu đi mùa xuân, thiếu đi những câu thơ xuân thì thật buồn. Hôm qua, hôm nay và ngày mai mốt lại có những vần thơ xuân cho con người, cho cuộc sống. Và hôm qua đã có Hàn Mặc Tử với “Mùa xuân chín” lúc xúc cảm trong con người lữ khách đó đã tới độ tràn đầy. Điều đó được thể hiện rất rõ qua khổ 1 Mùa xuân chín.
Nói tới mùa xuân, có người nào ko hiểu đó là những phút rộn rực nhất của cuộc đời, của cuộc sống. Mùa xuân mỗi khoảnh khắc một vẻ, lúc là “mùa xuân nho nhỏ”, lúc là “mùa xuân xanh”… và đây “Mùa xuân chín” nghe vừa mới, vừa sôi nổi, vừa có một sức sống dồn nén đang thầm nảy nở giống như cái mới, cái lãng mạn và khát khao trong tâm hồn Hàn Mạc Tử.
Mỗi dòng thơ đều phảng phất hơi xuân, đều thấm đượm cái đẹp của tâm hồn thi sĩ. Mùa xuân tính từ lúc cái nắng mới lạ thường:
“Trong làn nắng ửng khói mơ tan
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng
Sột soạt gió trêu tà áo biếc
Trên giàn thiên lí bóng xuân sang”.
Đúng là nắng xuân, chẳng phải tia nắng, hạt nắng, chẳng phải giọt nắng nhưng là “làn nắng”. Chữ “làn” như gợi một hơi thở nhẹ nhõm, nắng như mỏng tanh, mềm mại trải đều trong thơ và trong ko gian. Làn nắng lại “ửng” lên trong “khói mơ tan”. Cảnh sắc nhẹ nhõm, đẹp dân dã nhưng huyền diệu. Sương khói quyện với nắng; cái “ửng” của nắng được tôn lên trong làn khói mơ mòng đang “tan” đó. Ngòi bút thi sĩ vẫn hướng tới một nét thơ truyền thống, cổ điển, cảnh như có hồn, như có tình tràn đầy. Trân trọng đón lấy cái nắng mới tinh khiết đó là “Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng’!.
Sự hô ứng trong vần thơ tạo ra một xúc cảm ấm áp, cảnh vật tương hợp hài hòa, đầy thơ mộng. Vài nét chấm phá đơn sơ nhưng tinh tế gợi cảm, dung dị nhưng đáng yêu. Chỉ có “đôi mái nhà tranh” hiện lên trong “làn nắng ửng” nhưng vẫn gợi lên một sức sống đang lay động, dân dã bình yên rất thân thuộc với mọi người. Nắng như đang rắc lên “đôi mái nhà tranh” chút sắc xuân và hương xuân: “Sột soạt gió trêu tà áo biếc”. Cái âm thanh của gió “trêu” tà áo và cái gam màu “biếc” của, lá ây là cái tình xuân. Một chữ “trêu” đáng yêu quá, thân yêu quá, có gì như mang hương sắc đồng quê từ những câu ca dao, hát ghẹo tình tứ thuở nào cứ ngân nga mãi trong lòng ta… Gió cũng chọn áo nhưng “trêu”, phải chọn áo biếc mới thật thơ, thật đẹp. Mùa xuân là như thế, “chín” là như thế!
Từ cụ thể, từ làn nắng, từ mái nhà tranh, từ gió rồi mới nói chung: “Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang”. Câu thơ có một sự ngưng đọng, ngập ngừng xúc cảm nhẹ nhõm, bâng khuâng, vương vấn đón “bóng xuân sang”, xúc cảm ngưng tụ như nín thở đó ẩn mình vào dấu chấm giữa dòng thơ. Mạch thơ ngập ngừng như mạch xúc cảm. Bên giàn thiên lí, mùa xuân đã sang. Mùa xuân nhẹ nhõm bước… như có thể cầm được, có thể ngắm được ngay trước mắt mỗi chúng ta.
Mùa xuân luôn cảm hứng của bao nhiêu thi sĩ. Thế nhưng trong "Mùa xuân chín" của Hàn Mặc Tử vẫn rất đặc sắc vẫn rất sâu đậm, không những chỉ có "Mùa xuân chín" mà còn "chín" cả lòng người thi sỉ, "chín" cả nỗi nhớ làng, nhớ người xưa trong thơ Hàn Mặc Tử.
Đoạn văn cảm nhận khổ 1 bài thơ Mùa xuân chín - Mẫu 3
Đoạn 1 trong bài thơ "Mùa xuân chín" của Hàn Mặc Tử đã vẽ ra một bức tranh xuân tràn đầy sức sống nhưng cũng đầy chất lãng mạn. Khi tả nắng người ta thường sử dụng ánh nắng nhưng ở đây tác giả lại dùng từ "làn nắng" để tô đậm sự nhẹ nhàng uyển chuyển của nắng. Là khói mơ màng tan trong không trung. Đó là làn khói mà ánh nắng rọi vào không khí hay là khói của nhà ai dậy sớm nhóm bếp? Dù hiểu theo nghĩa nào thì ta cũng thấy được sự cảm nhận đầy tinh tế của Hàn Mặc Tử. Bên cạnh ánh nắng thì mái nhà tranh cũng được hiện ra trong bức tranh xuân lấm tấm vàng. Và cô gió đang trêu ghẹo tà áo biếc nghe sột soạt. Cách nhân hóa làn gió trêu ghẹo tà áo càng làm bừng lên sức sống mãnh liệt căng tràn của mùa xuân. Và ngoài kia, giàn thiên lý đã bắt đầu nở hoa và những chiếc lá xanh tươi mơn mởn đang thi nhau khoe sắc đã báo hiệu mùa xuân đã sang thật rồi.