Bài thơ Xuân về Tác giả Nguyễn Bính
Bài thơ Xuân về của Nguyễn Bính đã bộc lộ lòng yêu mến cảnh vật của các vùng miền đất nước, sự giao hòa của con người với sự thay đổi của thiên nhiên.
Sau đây, chúng tôi sẽ cung cấp tài liệu giới thiệu về tác giả Nguyễn Bính, bài thơ Xuân về. Mời bạn đọc cùng tham khảo.
Xuân về
1. Tác giả Nguyễn Bính
- Nguyễn Bính (1918 - 1966), tên khai sinh là Nguyễn Trọng Bính.
- Ông sinh ra trong một gia đình nhà Nho nghèo.
- Quê ở làng Thiện Vịnh, xã Đồng Động (nay thuộc xã Công Hòa), huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định.
- Năm 13 tuổi, ông đã biết làm thơ. Đến năm 19 tuổi, ông nhận được giải khuyến khích về thơ của Tự lực văn đoàn.
- Năm 1943, Nguyễn Bính vào Nam Bộ rồi ở lại tham gia kháng chiến chống thực dân Pháp.
- Năm 1954, ông tập kết ra Bắc, tham gia công tác văn nghệ và báo chí ở Hà Nội, Nam Định.
- Thơ của Nguyễn Bính mang đậm phong vị dân gian, đem đến cho người đọc những hình ảnh thân thương của quê hương đất nước và tình người đằm thắm, thiết tha.
- Một số tác phẩm tiêu biểu:
- Trước Cách mạng: Tâm hồn tôi (1937), Lỡ bước sang ngang (1940), Hương cố nhân (1941), Mười hai bến nước (1942), Cây đàn tỳ bà (truyện thơ - 1944).
- Sau Cách mạng: Ông lão mài gươm (1947), Gửi người vợ miền Nam (1955), Tiếng trống đêm xuân (truyện thơ - 1958), Cô Son (chèo - 1961), Đêm sao sáng (1962), Người lái đò sông Vị (chèo - 1962)...
2. Giới thiệu về Xuân về
2.1 Bố cục
Gồm 2 phần:
- Ba khổ đầu: vẻ đẹp của thiên nhiên khi xuân về
- Khổ cuối: khung cảnh trẩy hội mùa xuân
2.2 Chủ đề
Lòng yêu mến cảnh vật của các vùng miền đất nước, sự giao hòa của con người với sự thay đổi của thiên nhiên.
2.3 Cảm hứng chủ đạo
Ngợi ca và yêu thương con người, yêu thương cảnh vật, đặc biệt là cảnh vật ở nông thôn.
2.4 Nhan đề
“Xuân về” ngắn gọn, nhưng có đầy đủ chủ ngữ (Xuân) và vị ngữ (về). Nhan đề dễ hiểu, ý chỉ mùa xuân đã đến, đã về.
=> Nhan đề nêu ra được nội dung chính của văn bản, đã góp phần thể hiện chủ đề, cảm hứng chủ đạo của văn bản.
3. Xuân về
Đã thấy xuân về với gió đông,
Với trên màu má gái chưa chồng.
Bên hiên hàng xóm, cô hàng xóm
Ngước mắt nhìn giời, đôi mắt trong.
Từng đàn con trẻ chạy xun xoe,
Mưa tạnh giời quang, nắng mới hoe.
Lá nõn, ngành non ai tráng bạc?
Gió về từng trận, gió bay đi...
Thong thả, dân gian nghỉ việc đồng,
Lúa thì con gái mượt như nhung
Đầy vườn hoa bưởi hoa cam rụng,
Ngào ngạt hương bay, bướm vẽ vòng.
Trên đường cát mịn, một đôi cô,
Yếm đỏ, khăn thâm, trẩy hội chùa.
Gậy trúc dắt bà già tóc bạc,
Tay lần tràng hạt miệng nam vô.