Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất Dàn ý & 20 bài văn mẫu lớp 6
Eballsviet.com cung cấp Bài văn mẫu lớp 6: Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất, rất hữu ích.
Tài liệu bao gồm dàn ý và 20 bài văn mẫu. Các bạn học sinh lớp 6 có thể tham khảo để có thêm ý tưởng cho bài văn của mình.
Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất
- Dàn ý tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất
- Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh dòng sông (3 mẫu)
- Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh đồng lúa (3 mẫu)
- Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh biển (3 mẫu)
- Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh hoàng hôn (3 mẫu)
- Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh bình minh (2 mẫu)
- Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh đầm sen (2 mẫu)
- Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh mùa đông (2 mẫu)
- Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh cơn mưa (2 mẫu)
Dàn ý tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất
1. Mở bài
Giới thiệu khái quát về cảnh thiên nhiên.
2. Thân bài
- Tả bao quát: Khung cảnh núi rừng, cảnh biển, làng quê…
- Tả chi tiết: Miêu tả những đặc điểm nổi bật của cảnh thiên nhiên (bầu trời, núi non, dòng sông, cánh đồng…) theo chiều không gian (từ xa đến gần, trên xuống dưới) hoặc thời gian (sáng, trưa, chiều).
3. Kết luận
Khẳng định vẻ đẹp của khung cảnh thiên nhiên.
Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh dòng sông
Bài văn mẫu số 1
Cuối tuần vừa rồi, gia đình của tôi đã có một chuyến tham quan sông Sài Gòn. Đó là một dòng sông nằm ở thành phố Hồ Chí Minh, được coi là một biểu tượng của thành phố quê tôi.
Chuyến tham quan được bắt đầu từ sáng sớm. Phương tiện di chuyển là một chiếc du thuyền rất to lớn và sang trọng. Bố đã đặt vé cho các thành viên trong gia đình từ trước. Mọi người nhanh chóng lên du thuyền. Rất nhiều người khác cùng đi với chúng tôi. Khoảng bảy giờ, du thuyền bắt đầu khởi hành. Chiếc du thuyền đi trên sông thật chậm để mọi người có thể ngắm cảnh.
Khung cảnh xung quanh sông lúc này thật đẹp. Sáng sớm, mặt trời còn chưa thức giấc. Khắp nơi chỉ thấy hơi sương trắng xóa, phủ kín mặt sông. Đến khi ông mặt trời đã thức dậy, nắng cũng xuất hiện. Ông mặt trời bóng xuống dòng sông lấp loáng ánh vàng. Gió khẽ thổi làm mặt sông gợn sóng. Thỉnh thoảng trên sông có những chùm lục bình tím biếc trôi lênh đênh thật yên bình. Ánh nắng trời chiều hắt xuống dòng sông làm cho khúc sông như khoác thêm màu áo mới.
Hai bên bờ sông, những dãy nhà cao tầng mọc lên san sát đã làm nên vẻ đẹp hiện đại cho thành phố này. Tôi còn nhìn thấy ở phía xa là bến cảng Nhà Rồng - đây chính là nơi Bác Hồ đã ra đi tìm đường cứu nước. Khi màn đêm buông xuống, thành phố Sài Gòn mới thực sự sôi động. Con sông lúc này giống một chiếc khăn nhung khổng lồ. Những ánh đèn màu sắc chiếu xuống khiến dòng sông thêm lung linh, huyền ảo.
Con sông đã gắn bó với cuộc sống của người dân nơi đây. Chuyến du lịch trên sông Sài Gòn đã giúp tôi khám phá được thêm vẻ đẹp mới mẻ của thành phố quê hương.
Bài văn mẫu số 2
Sông Sài Gòn nằm ở thành phố Hồ Chí Minh. Nếu nhìn từ trên cao xuống, ta sẽ thấy con sông như một con rắn khổng lồ đang trườn xuống ngoằn ngoèo, khoác trên mình chiếc áo màu xanh biếc. Bây giờ, ông mặt trời đã thức dậy, ông vén màng mây mỏng soi mình xuống trần gian. Ông đi tới đâu, ánh nắng chan hòa tới đó. Ông thả những chú bé nắng tinh nghịch xuống trần gian, đánh thức cả gia đình chim sẻ đang còn ngái ngủ vội vàng thức giấc. Chúng chuyền cành hót líu lo trong vòm cây, tán lá khiến cho bờ sông vắng vẻ trở nên náo nhiệt ồn ã. Mặt sông như một tấm gương khổng lồ phản chiếu cả sắc mây trời. Thỉnh thoảng trên sông có những chùm lục bình tím biếc trôi lênh đênh thật yên bình. Ánh nắng trời chiều hắt xuống dòng sông làm cho khúc sông như khoác thêm màu áo mới. Trong chiếc áo đỏ đậm phù sa, sông cần mẫn bồi đắp cho đồng bằng quê em thêm tươi tốt.
Giờ này mà tắm sông thì thật là thích biết mấy. Nước sông mát lành, trong veo ôm ấp bờ cát trắng mịn. Dòng sông cũng như con người, biết buồn vui, hiền hòa, lúc giận dữ. Mỗi khi du khách đến, sông như cô nàng thiếu nữ mười bảy cong mình uốn lượn làm cho lòng người xao xuyến hơn. Có những lúc, sông giận dữ vì những đợt lũ, cuốn từng cơn, từng cơn như đang vỡ mạch. Sông thôi vỗ bờ khi gió ngừng thổi, mây ngừng trôi.
Với những người con yêu tha thiết quê hương, dòng sông như người mẹ hiền che chở, ôm ấp thêm bình yên. Em cũng hy vọng mọi người hãy chung tay bảo vệ sông, không xả rác bừa bãi, bảo vệ nguồn nước trong lành để sông thêm đẹp hơn và trên hết là để bảo vệ cuộc sống của con người. Bảo vệ sông cũng chính là bảo vệ chính mình - thể hiện sự trân trọng món quà mà mẹ thiên nhiên đã ban tặng cho đất nước, con người Việt Nam.
Bài văn mẫu số 3
Quê hương, hai tiếng gọi thiêng liêng mà trìu mến vô ngần, quê hương in sâu trong tâm trí chúng ta bởi những hình ảnh của tuổi thơ. Quê hương là nơi ta lớn lên, là nơi ta đi để trở về. Là nơi mà nếu không nhớ ta sẽ không lớn nổi thành người. Mỗi người yêu quê hương theo những cách khác nhau và hẳn đều lưu giữ cho mình những hình bóng đẹp đẽ khác nhau về cảnh trí quê hương. Như với tôi, dòng sông quê hương vẫn là dòng suối ngọt chảy suốt tâm hồn một thuở.
Hẳn là tuổi thơ ai cũng đều gắn liền với dòng sông, cánh đồng bát ngát. Nhưng dòng sông trong tâm trí, trong kỷ niệm và trong mỗi nơi lại thật riêng biệt, và nó như một dòng chảy bất tận trong tâm hồn, chảy từ quá khứ đến hiện tại và tương lai. Cho ta một nguồn suối ngọt lành, là mạch nguồn để đắm mình, nương náu. Quê hương tôi có con sông xanh biếc, nước sông trong soi tóc những hàng tre, tâm hồn tôi là một buổi trưa hè...chao ôi, những câu thơ ấy đã đánh thức tâm hồn tôi.
Dòng sông quê tôi tuôn dài, tuôn dài như áng tóc trữ tình cuồn cuộn mùi khói mèo tháng hai và mùi nắng mới hương xuân. Con sông thơ mộng, duyên dáng và dịu dàng kín đáo như tiếng vâng không nói ra của tình yêu. Bên bờ sông là những rặng phi lao xanh rì đang rì rào trong gió, như đang thì thầm với chúng tôi mỗi khi chúng tôi ghé thăm. Con sông này là nơi gắn với tuổi thơ tôi, với những đứa trẻ đồng quê yêu sông nước, yêu nghịch ngợm hồn nhiên. Con sông có lúc dữ dội và ào ào mãnh liệt cuộn xoáy như những lốc xoáy sâu thẳm. Có khi nó dịu dàng, say đắm giữa màu đỏ chói lói của tán phượng vào ngày hè. Nhưng nó đã ở đây, cùng thời gian của sự trưởng thành trong tôi mà đắp bồi cho xứ sở quê hương.
Con sông dịu dàng lắm, màu hè nước sông trong xanh ve như ngọc bích. Dòng nước mát ấy khiến chúng tôi không bao giờ hiền lành vuốt ve mà đều sà xuống để vẫy vùng, quẫy đạp. có lẽ nhờ nó mà chúng tôi biết bơi chăng, có lẽ nhờ nó mà tôi thấu cảm được một định nghĩa nho nhỏ về tuổi thơ đẹp và quý giá là thế nào.
Con sông này hiền lành và là nguồn nước sinh hoạt chính của người dân quê tôi. Hằng ngày, mọi người đều ra sông rửa rau, tắm rửa và đùa nghịch. Con sông cũng là nơi tâm hồn được thỏa mê vui thích mà chẳng e dè gì. Vậy nên con sông như người bạn tri kỷ của người dân nơi đây, con sông thân thương chảy giữa đôi bờ hư thực đã lớn lên cùng tâm hồn dào dạt và sôi nổi của tuổi thần tiên trong tôi. Cứ thế, chúng tôi lớn lên, chúng tôi gắn bó và lấy nó làm địa chỉ của tâm hồn, làm kí hiệu và dấu hiệu riêng cho tuổi thơ thuần khiết của mình.
Khi nhớ về con sông quê hương, là nhớ lấy quê hương, là yêu quê hương nhỏ xinh bên dòng sông êm lặng, dịu dàng như người mẹ phù sa của một vùng văn hóa xứ sở. Con sông như đã trở thành nàng thơ trong tâm hồn mỗi đứa trẻ thơ chúng tôi. Con sông mang lại những giá trị về vật chất nhưng nhiều hơn cả là về tinh thần, là nỗi niềm cổ tích thuở xưa. Quê hương đẹp, đẹp theo một cách riêng, và đáng nhớ về theo một cách riêng, để mỗi người nhớ về quê hương. Khi thì nhớ về cánh đồng xanh thẳng cánh cò bay, khi thì là con sông trong nước trôi êm ả, khi là cây đa giếng nước sân đình để làm nên một tuổi thơ trọn vẹn, tươi vui mà thiêng liêng tột cùng.
Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh đồng lúa
Bài văn mẫu số 1
Sáng nào em cũng đi trên con đường quen thuộc để đến trường. Hai bên đường có nhiều cảnh đẹp, nhưng em thích nhất là được ngắm cánh đồng lúa quê em vào buổi sáng.
Cánh đồng quê em rộng mênh mông. Mãi tít phía xa mới nhìn thấy màu xanh rì của những luỹ tre làng viền quanh cánh đồng. Sáng sớm, trên cánh đồng, không gian thật thoáng đãng, mát mẻ. Mọi cảnh vật im lìm như còn chìm trong giấc ngủ. Thỉnh thoảng mới nghe thấy tiếng kêu thảng thốt của một chú vạc đi ăn đêm, lạc đàn gọi bạn. Tiếng kêu như xé rách khoảng không yên tĩnh. Một làn gió nhẹ thoảng qua, cả cánh đồng xào xạc một âm thanh dịu nhẹ. Hương lúa thoang thoảng lan theo trong gió. Những tia nắng đầu tiên phớt nhẹ đây đó trên các thửa ruộng còn chìm trong màn sương bằng bạc làm cả biển lúa xao động tạo thành những làn sóng nhẹ xô đuổi nhau chạy mãi ra xa. Lác đác đã có bóng người đi thăm đồng, thỉnh thoảng họ lại cúi xuống xem xét. Thời kì này lúa đang vào mẩy. Từng khóm lúa trĩu xuống vì bông lúa vừa dài lại vừa to. Em bước xuống bờ ruộng, nâng trong tay bông lúa nặng hạt, em thầm nghĩ: “Năm nay chắc được mùa to”.
Nắng đã lên cao, cánh đồng lúa bây giờ ánh lên màu xanh pha vàng tươi sáng. Xa xa, đàn cò trắng bay rập rờn càng làm tăng thêm vẻ đẹp của đồng quê. Ngắm nhìn đồng lúa quê mình hứa hẹn một vụ mùa bội thu lòng em lâng lâng một niềm vui khó tả.
Bài văn mẫu số 2
Ở những miền quê, cánh đồng lúa có lẽ là cảnh vật thân thuộc và gần gũi nhất. Cánh đồng lúa vì thế đã trở thành một phần kí ức tuổi thơ của tôi, để lại trong tôi những kỉ niệm khó phai nhòa.
Tôi vẫn còn nhớ mãi những lời hát ru dịu dàng, ngọt ngào của mẹ: “Con cò bay lả bay la, bay từ cửa phủ, bay ra cánh đồng”. Cánh đồng lúa in đậm trong tâm trí tôi từ thuở ấy, đối với tôi, không có gì đẹp và thân thương cho bằng cánh đồng lúa. Cánh đồng làng tôi rộng đến mức cò bay mỏi cánh cũng không hết. Nhìn từ xa, cả cánh đồng như một tấm thảm khổng lồ. Mỗi khi có gió thoảng qua, cánh đồng lại nhấp nhô từng đợt, tạo thành những con sóng cứ đuổi nhau mãi về phía chân trời.
Tôi thích nhất là được cùng mẹ ra thăm đồng vào buổi sớm mai. Khi ấy, mọi vật thật tinh khôi và tươi mới. Những ánh nắng đầu tiên của ngày mới rọi xuống cánh đồng làm bừng sáng cả không gian. Sương lúc này vẫn còn giăng mắc trên từng ngọn cây, lá cỏ, cả cánh đồng chìm trong màn sương sớm làm tôi có cảm giác như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh. Từng bông lúa nặng trĩu hạt lúc này như đang gượng dậy để đón chào những tia nắng ấm áp.
Trên cao, những chú chim bay lượn, hót vang khúc ca về bình minh làm cho không gian càng thêm tưng bừng, rộn rã. Lúa đang thì con gái tỏa hương thơm dìu dịu, thoang thoảng. Trong cái vỏ xanh ấy đang ẩn chứa giọt sữa trắng tinh khôi, hội tụ tất cả những gì tinh túy nhất của trời đất. Vài chú có trắng tranh thủ kiếm ăn, tiếng đập cánh bỗng làm thức dậy cả không gian đang im lìm như chìm trong giấc ngủ. Cánh đồng lúa đến mùa gặt thật vui tươi và tưng bừng.
Dưới đồng, những cánh tay thoăn thoắt đang cắt từng bông lúa vàng trĩu hạt, chiếc nón trắng nhấp nhô theo nhịp của tay người gặt. Vừa làm việc, các bác nông dân vừa trò chuyện vui vẻ, thi thoảng lại cất lên tiếng hát làm vơi bớt cái nắng nóng, mệt mỏi. Nghe tiếng cười đùa ấy, tôi đoán năm nay chắc vẫn là một vụ mùa bội thu. Màu lúa chín vàng ươm gợi cảm giác về một miền quê ấm no, trù phú, lòng người bỗng cảm thấy thật bình yên trước khoảnh khắc giản dị của làng quê. Lúa được cắt xong sẽ xếp thành từng bó, những chiếc xe thồ, xe kéo có nhiệm vụ chở lúa về sân khơi. Con đường làng ngày gặt nườm nượp người xe, vui như trẩy hội. Bức tranh làng quê vì thế cũng trở nên thật sinh động với muôn vàn màu sắc.
Cánh đồng quê yêu dấu đã nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành bằng hạt gạo trắng ngần, thơm như dòng sữa mẹ. Dù có đi đâu xa, hình ảnh về cánh đồng lúa sẽ mãi nhắc nhở tôi về một miền quê giản dị nhưng xiết bao trìu mến, thân thương.
Bài văn mẫu số 3
Mỗi lần về thăm quê chơi, tôi cảm thấy ấn tượng nhất với khung cánh đồng lúa mênh mông. Đặc biệt, mùa lúa chín khiến tôi cảm thấy vô cùng yêu thích.
Sáng chủ nhật, tôi cùng ông ngoại ra thăm cánh đồng lúa. Dưới ánh nắng rực rỡ ban mai, cánh đồng trông như tấm thảm vàng trải rộng vô cùng đẹp mắt. Thân lúa đã ngả sang màu vàng sẫm, còn bông lúa uốn cong như nặng trĩu hạt. Thỉnh thoảng, có những cơn gió khẽ lùa qua khiến cho những bông lúa đung đưa. Hương lúa thơm bay khắp cánh đồng.
Vài cánh cò trắng lại bắt đầu bay lượn trên bầu trời. Tiếng chim hót ríu rít vang vọng khắp không gian. Các bác nông dân bắt đầu dắt trâu ra đồng làm việc. Những chú trâu hiền lành đang từ tốn gặm cỏ non ven con đê. Những cô bé, cậu bé chắc cũng chỉ bằng tuổi tôi thôi đang tung tăng chạy nhảy nô đùa.
Ngắm nhìn cánh đồng lúa, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Vụ mùa năm nay, các bác nông dân lại được bội thu. Cuộc sống của mọi người cũng sẽ được ấm no, hạnh phúc.
Tôi yêu biết bao quê hương của mình. Cánh đồng lúa đã trở thành một biểu tượng đẹp đẽ, để nhớ về mỗi khi rời xa.
Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh biển
Bài văn mẫu lớp 1
Quê hương của em là một vùng đồng bằng ven biển. Nơi đây có một bãi biển rất nổi tiếng, thu hút nhiều khách du lịch. Mỗi dịp nghỉ hè, em lại được về thăm quê nên cảm thấy rất thích thú.
Bãi biển nổi tiếng của quê em là Sầm Sơn, thuộc tỉnh Thanh Hóa. Từ lâu, nơi đây đã được dựng để phát triển thành một địa điểm du lịch. Gia đình em phải đi mất một buổi sáng mới về đến quê. Sau khi nghỉ ngơi, em được các anh chị trong nhà đưa ra biển chơi.
Trước mắt em lúc này, biển hiện lên giống như một đường cong xanh mềm mại. Nước biển rất trong và sạch. Những con sóng biển hiền hòa vỗ vào bờ như ru ngủ những hàng dừa vậy. Con sóng bạc đầu cứ thế, cứ thể mà dạt dào mãi. Không thể phủ nhận được việc tắm biển Sầm Sơn điều thú vị nhất là được những con sóng mạnh mẽ, và cũng thật trong lành đẩy lên rồi hạ xuống như đùa giỡn với ta thật thích thú. Nếu như bạn muốn ngắm biển Sầm Sơn thì hãy đứng xa xa bờ một chút để có thể nhìn và ngắm nghía biển được trọn vẹn hơn.
Đến với biển Sầm Sơn ta dường như cũng có thể được thưởng thức được cảm giác như cũng thật mênh mang của biển cả cũng như sự hùng vĩ của núi non. Em thật thích thú biết bao nhiêu khi được chiêm ngưỡng cảnh đẹp của bãi biển Sầm Sơn. Phía xa xa, dãy núi Trường Lệ đang đứng sừng sững giữa đất trời. Những dãy núi chạy dài theo mép nước. Tất cả tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp.
Em yêu biển Sầm Sơn bao nhiêu thì càng yêu thêm quê hương của mình bấy nhiêu. Em mong rằng có thể học tập thật tốt để mai này xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp hơn.
Bài văn mẫu lớp 2
Cửa Lò - bãi biển nổi tiếng của quê hương em. Nơi đây đã khiến em cảm thấy yêu hơn mảnh đất mà mình đã sinh ra.
Những lúc rảnh rỗi, em lại cùng với các anh chị ra biển chơi. Trước mắt em chính là bãi biển Sầm Sơn rộng mênh mông. Gió biển lồng lộng. Tiếng sóng vỗ ào ạt. Bãi cát vàng trải dài. Bầu trời lúc này thật cao, không một gợn mây. Ông mặt trời như một quả bóng khổng lồ tỏa ánh nắng chói chang xuống mọi nơi. Em cùng các anh chị thỏa thích vui đùa trên bãi cát, nghịch nước biển mát lạnh.
Bãi cát trắng ven biển bị sóng biển đánh vào ướt sũng. Chúng trở nên đậm màu hơn. Em cũng giống như rất nhiều bạn nhỏ khác thích thú với việc xây lâu đài cát. Những tòa lâu đài vừa mới xây dựng nên thì lại bị một con sóng lớn đánh cho sụp đổ. Thế nhưng em không hề thấy giận cơn sóng chút nào. Sóng đánh tan tòa lâu đài này thì em sẽ xây những tòa lâu đài khác.
Hoàng hôn trên biển thật huy hoàng và kỳ vĩ. Em ngồi trên bãi cát trắng ngắm cảnh mặt trời lặn. Mặt trời lúc này giống như một quả cầu đang rực đỏ. Mặt trời lớn lắm, lớn hơn rất nhiều lần so với mặt trời của thành phố. Em chỉ muốn chạy lại gần để ôm mặt trời vào lòng nhưng em biết điều đó là không thể.
Biển đẹp nhất có lẽ về ban đêm. Khi ánh nắng cuối ngày tắt hẳn, nhường chỗ cho bầu trời đêm đầy sao. Không khí lúc này cũng dễ chịu, mát mẻ hơn. Em cùng bố mẹ ngồi chơi ở một quán nước gần bờ biển. Gió biển thổi vào mát rượi. Ngày hôm sau, em còn được bố mẹ dẫn đi thăm các địa danh nổi tiếng ở Cửa Lò như: đảo Hòn Ngư, chùa Lô Sơn, đảo Lan Châu…
Em yêu biết bao nhiêu bờ biển Cửa Lò của quê hương mình. Em mong rằng nơi đây sẽ ngày càng thu hút khách du lịch để góp phần xây dựng quê hương của em ngày một giàu đẹp hơn.
Bài văn mẫu lớp 3
Sầm Sơn là bãi biển nổi tiếng của quê hương em. Gia đình em chuyển vào Hà Nội sống từ khi em còn nhỏ nên nghỉ hè năm nay, bố mẹ đã cho em về quê chơi.
Đúng năm giờ sáng, xe xuất phát từ Hà Nội. Khoảng đến gần trưa thì xe đã đến nơi. Em cảm thấy vô cùng thích thú vì sau một hành trình dài cuối cùng cũng đến Sầm Sơn. Gia đình em ở lại nhà ông bà nội, cất dọn đồ đạc rồi nghỉ ngơi.
Buổi chiều, mọi người trong gia đình hẹn nhau ra biển tắm. Thật kì diệu! Em đang đứng trước một bài biển rộng mênh mông. Bầu trời cao, trong xanh không một gợn mây. Ông mặt trời tỏa ánh nắng chói chang xuống khắp nơi. Bãi cát vàng trong nắng càng trở nên lấp lánh, trông tuyệt đẹp. Nước biển xanh và trong. Đứng gần biển em có thể nhìn thấy từng đợt sóng đánh vào bờ. Nhìn ra xa phía chân trời, bầu trời và biển như hòa vào làm một. Gió biển lồng lộng, cùng với tiếng sóng vỗ nghe thật vui tai. Bên cạnh bãi biển, núi Trường Lệ - một địa danh khá nổi tiếng ở đây, đứng sừng sững chạy dài theo mép nước. Cuối bãi là đền Độc Cước cổ kính uy nghi, tọa lạc trên một hòn núi đá. Tất cả đều tuyệt đẹp như những bức ảnh mà em đã được xem trên mạng khi tìm hiểu về Sầm Sơn.
Biển lúc này thật đông người. Tiếng nói cười rộn vang khắp cả không gian. Người lớn thích thú bơi lội dưới nước. Trẻ em thì nghịch cát, xây thành những tòa lâu đài tuyệt đẹp. Em cùng các bạn nhỏ mỗi người một chiếc phao. Sau khi trang bị đâu vào đây, cả nhóm quyết định xuống tắm biển. Nước biển mát lạnh khiến em cảm thấy vô cùng dễ chịu. Sau khi tắm biển, mọi người cùng nhau đi ăn đồ hải sản nướng. Các món ăn đều rất ngon và mang đậm hương vị của biển.
Về thăm biển Sầm Sơn, em mới thấy quê hương của mình thật đẹp biết bao. Tuy hơi ngắn nhưng em lại cảm thấy rất vui vì đây là lần đầu tiên được đến biển. Em hy vọng sau này mình sẽ có dịp thăm lại nơi đây.
Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh hoàng hôn
Bài văn mẫu số 1
Thiên nhiên luôn đem đến cho con người những cảnh sắc tuyệt vời. Đối với riêng em, khung cảnh thiên nhiên của quê hương vào lúc hoàng hôn là đẹp nhất. Mỗi khi em ngắm nhìn khung cảnh ấy, em lại cảm thấy thêm yêu quê hương mình hơn.
Sau một ngày, ánh nắng chói chang của ngày hè dịu bớt đi rồi dần biến mất. Không gian làng quê được bao trùm bởi ánh hoàng hôn. Những cơn gió khẽ thổi xua tan đi cái oi bức mùa hè. Lũy tre làng in bóng trên nền trời thật bình dị. Phía phương Tây, bầu trời đỏ rực như lửa cháy. Ông mặt trời giống như một quả cầu khổng lồ đang nặng nhọc nhích từng bước xuống dưới mặt đất. Dường như ông đã quá mệt mỏi sau một ngày làm việc vất vả. Trên cao, từng đám mây khổng lồ lững thững trôi như đang làm biếng vì sắp kết thúc một ngày.
Dưới cánh đồng, những bông lúa trĩu nặng đang đung đưa theo làn gió mát từ xa thổi vào. Hương lúa chín thơm mang hơi thở của làng quê khiến ai ngửi thấy cũng đều say mê. Trời đã sắp tối nhưng các bác nông dân vẫn còn mải mê làm nốt những công việc dang dở. Cái nóng oi ả của ngày hè không ngăn cản được niềm say mê và vui tươi khi lao động của họ. Em lặng lẽ quan sát khuôn mặt của từng người. Trên gương mặt họ dù lấm tấm mồ hôi nhưng vẫn rạng rỡ nụ cười hạnh phúc khi được lao động. Có lẽ đây sẽ tiếp tục là một vụ mùa bội thu nữa. Xa xa ngoài bãi cỏ rộng, từng đám trẻ đang thả diều. Ngắm nhìn những cánh diều bay cao trên bầu trời lộng gió, em cảm thấy thật tuyệt vời.
Trong làng, tiếng âm thanh xe cộ thật nhộn nhịp. Mọi người sau một ngày làm việc đều muốn nhanh chóng trở về nhà đoàn tụ cùng với gia đình. Tiếng nói cười của trẻ em vang khắp xóm làng. Em cũng nhanh chóng trở về nhà sau một buổi chiều thăm thú làng quê. Ánh nắng theo bước em tắt dần về phía sau. Ông mặt trời sắp biến mất sau lũy tre làng. Chỉ một lúc nữa thôi, màn đêm rất nhanh sẽ buông xuống.
Khi được ngắm nhìn quê hương mình vào lúc hoàng hôn, em cảm thấy tâm hồn mình thật thư thái. Em yêu biết bao nhiêu quê hương yêu dấu của mình.
Bài văn mẫu số 2
“Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều”
Lời thơ trong “Bài học đầu cho con” của nhà thơ Đỗ Trung Quân đã gửi gắm tình cảm dành cho quê hương. Đối với riêng em, quê hương là một vùng quê thật thanh bình, đẹp đẽ. Nhưng em thích nhất là khung cảnh quê hương lúc hoàng hôn.
Sau một ngày dài, ánh nắng đã dịu hẳn, rồi dần dần biến mất. Thời tiết trở nên dễ chịu hơn, không còn oi bức như buổi trưa. Thỉnh thoảng, từng đợt gió thổi từ cánh đồng khiến con người dễ chịu hơn. Tiếng ve kêu đã bắt đầu râm ran trong những tán phượng vĩ. Từng chùm phượng nở đỏ cả một khoảng trời.
Trên cao, cả một khoảng trời nhuộm đỏ. Ông mặt trời giống như một quả cầu khổng lồ, lặn dần về phía chân trời. Có lẽ, sau một ngày lao động vất vả, ông đã thấm mệt. Những đám mây với nhiều hình thù kỳ dị đang di chuyển một cách lười biếng.
Cánh đồng lúa chín vàng ươm đã thu hoạch được một nửa. Hương lúa thơm vị ngọt ngào của đất trời. Trời sắp tối mà các bác nông dân vẫn đang miệt mài làm việc. Họ cố gắng làm nốt xong phần công việc trong ngày. Trên con đê đầu làng, đàn trâu vẫn đang say sưa gặm cỏ. Một nhóm trẻ con đang chơi thả diều. Từng con diều bay lượn trên bầu trời lộng gió.
Xa xa, con sông như một người mẹ hiền từ đang ôm lấy xóm làng. Nhờ có phù sa của con sông bồi đắp, những cánh đồng xung quanh trở nên tươi tốt. Lũy tre xanh rì rào trong gió. Khi mặt trời khuất hẳn, cũng là lúc màn đêm đã bao trùm lấy xóm làng thân thương.
Vẻ đẹp của hoàng hôn trên quê hương thật khiến con người cảm thấy say mê. Từ đó, em càng thêm yêu mến và trân trọng quê hương của mình.
Bài văn mẫu số 3
Chủ nhật được nghỉ học, tôi cùng mấy bạn hàng xóm ra đầu làng chơi. Ông mặt trời bắt đầu khuất dần sau rặng tre, tôi chợt nhận ra hoàng hôn đã đến.
Ông mặt trời sau một ngày làm việc vất vả đã chuẩn bị được nghỉ ngơi. Ánh nắng đã không còn gay gắt. Không khí đã dịu, ánh rẻ quạt chiếu lên bầu trời như muốn xiên thủng màng mây trắng ngà. Dưới ánh hoàng hôn, nhiều cánh chim bắt đầu bay về tổ, một đàn cò trắng còn muốn khoe sắc lông trắng của mình dưới ánh vàng của hoàng hôn. Màu hồng hồng của nắng chiều như tô điểm thêm vẻ đẹp của chúng. Trên cao là những con én bay liệng như muốn nhìn bầu trời lần cuối trước khi trú cánh vào một nơi nào đó. Nhìn những cánh chim, tôi ước mình có thêm đôi cánh để được bay lượn như chúng. Gió chiều thoang thoảng, phả vào mặt em làm em cảm thấy hân hoan, sảng khoái.
Đó là không khí của cảnh hoàng hôn trên vùng quê em, khung cảnh bên dưới mặt đất càng làm em thích thú hơn. Trên cánh đồng, các bác nông dân đã thu xếp nông cụ để trở về nhà sau một ngày lao động hiệu quả. Từng tốp người xuất hiện trên đường làng đang cười nói vui vẻ, tựa như họ đang rất hài lòng về thành quả lao động của mình. Tiếng gọi nhau í ới, tiếng máy cày, máy xới nổ ì ạch trên đường, tiếng trâu bò rống rộn ràng vang cả xóm. Tất cả như một dàn hòa ca đang hòa tấu trên một vùng quê. Ngắm những gì đang diễn ra tại quê mình mà lòng em cảm thấy tự hào, vui sướng biết bao. Những lúc nhìn thấy quê mình đẹp như vậy tôi mới hiểu được những người xa quê người ta mới nhớ quê biết nhường nào.
Trên con đường làng với những hàng cây râm mát, những chú chim đang tụ về để tìm tổ, chúng đang hót líu lo. Dưới đường các bác nông dân đang đi làm đồng về. Em cùng hòa mình vào dòng người đang chầm chậm trở về nhà, trên mặt mỗi người tuy mệt mỏi nhưng vẫn thể hiện một niềm vui sướng hân hoan. Càng về chiều, ánh nắng càng đẹp hơn và phản chiếu xa hơn. Ông mặt trời như muốn mở to đôi mắt soi xuống quê em để cùng chung không khí vui tươi, thanh bình của mọi người, và cũng để dần đưa mọi người về với gia đình, về với tổ ấm của họ.
Mặt trời mỗi lúc một khuất dần, ánh nắng đã mờ dần. Hương cau thoang thoảng càng quyến rũ lòng người. Những chú chim đã tìm được về tổ sau một ngày làm việc vất vả. Ông mặt trời không còn đủ kiên nhẫn nại mà chứng kiến mọi cảnh tượng đang diễn ra trên mặt đất. Ông đã khuất hẳn, những tia nắng cuối cùng còn hắt lại trên những đám mây nhiều hình. Bóng tối lan dần trên bầu trời. Cảnh vật mờ dần, đôi chỗ sương trắng đã chập chờn. Người đi đường thưa thớt, thỉnh thoảng có vài người đưa trâu về muộn còn quát tháo chúng đi nhanh hơn.
Tôi đã trở về đến nhà, nhìn lại cảnh xóm làng tôi đã nhận thấy cây cối, nhà cửa đã nhòa đi trong ánh sáng mờ mờ. Khói bếp của mọi nhà lan tỏa trong bóng chiều sương mờ bao phủ. Trời tối hẳn, những ánh sao bắt đầu lấp lánh khoe sắc trên bầu trời. Trên đồng, những chú côn trùng cũng mở dàn đồng ca muôn thuở. Trong xóm, ánh đèn đã sáng lên trong các nhà và có gia đình đã quây quần bên mâm cơm chiều.
Ngồi bên mâm cơm với gia đình, tôi vô cùng vui sướng. Tôi thấy hoàng hôn trên quê mình sao mà đẹp, sao mà thân thương đến thế. Khó trách vì sao mà nhiều văn nghệ sĩ hay nhắc đến cảnh hoàng hôn trong các sáng tác của mình. Tôi tự hứa với lòng, mình nhất định phải thành đạt để trở về xây dựng quê mình thêm giàu thêm đẹp.
Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh bình minh
Bài văn mẫu số 1
Trong bốn mùa, mùa xuân là mùa đẹp nhất trong năm. Đối với em điều tuyệt vời nhất là được ngắm nhìn buổi sáng của mùa xuân trên quê hương của em.
Mỗi sáng khi thức dậy thật sớm, ngắm nhìn quê hương, em lại cảm thấy hạnh phúc. Không khí buổi sáng vô cùng trong lành và mát mẻ. Khi ông mặt trời dậy thật sớm để đánh thức mọi người sau một đêm dài. những cô cậu nắng tinh nghịch cũng thức giấc, chạy nhảy tung tăng dưới mặt đất. Những hạt sương đọng trên lá cây cũng dần tan biến. Làn gió khẽ lướt qua khiến những cành lá rung rinh. Đặc biệt nhất là bầu trời buổi sáng sớm, thật trong lành biết bao. Chị gió tung tăng nô đùa khắp nơi. Cô mấy thì dạo chơi quanh những ngọn núi phía xa. Vài chú chim nhỏ cất tiếng hót đón chào ngày mới. Bầu không khí trong lành khiến con người cảm thấy dễ chịu.
Em xuống thăm khu vườn nhỏ của gia đình mình để ngắm nhìn cây cối trong vườn khoe sắc. Màu xanh của thảm cỏ. Màu xanh của lá cây. Màu xanh của những trái cây chưa chín. Màu xanh của thiên nhiên gợi ra một cảm giác thật tươi mới và mát mẻ. Trong vườn, những cây ăn quả đều có hình dáng cao, lớn. Các cành cây đều vươn lên rất cao để đón lấy ánh nắng. Những tán lá xum xuê tỏa bóng mát xuống cho khu vườn. Cả những bông hoa cũng thi nhau khoe sắc thắm. Nào là những nàng hoa hồng nhung đầy kiêu sa. Nào là cô mười giờ chưa chịu thức giấc. Nào là chị cẩm tú cầu thật lộng lẫy… Tất cả các loài hoa đều thật rực rỡ trong ánh nắng ban mai.
Ngoài đường vẫn còn rất yên tĩnh. Thỉnh thoảng có những tiếng trò chuyện của các bác nông dân phải ra đồng làm việc. Chỉ một lúc sau, con đường đã ngập tràn tiếng cười nói, tiếng xe cộ… của những người đi học, đi làm.
Buổi sáng mùa xuân đã đem lại cho quê hương một sức sống mới. Em yêu biết bao quê hương yêu dấu của mình.
Bài văn mẫu số 2
Mùa xuân là mùa đẹp nhất trong năm. Và khoảng thời gian đẹp đẹp nhất của mùa xuân là buổi sáng sớm khi ánh nắng bắt đầu chiếu xuống, làn gió thổi nhè nhẹ, muông thú cỏ cây cùng nhau thức dậy.
Năm giờ sáng em thức giấc để tập thể dục khi mặt mặt trời vẫn chưa lên núi. Mấy ngày trước, bầu trời còn xám xịt, làn gió lạnh lùa qua bên tai. Vậy mà khi khí xuân đang về, đất trời dường như lột xác. Xuân đến, ánh mặt trời ấm áp hơn hơn, bình minh lên tỏa ra nhưng ánh nắng lung lung chiếu rọi xua tan lớp mây đen dày đặc bao ngày qua. Bầu trời xanh trong như được gội rửa sau những ngày âm u của mùa đông. Những áng mây như được ai nhuộm trắng, chúng bồng bềnh trôi êm đềm trên bầu trời. Gió xuân cũng trở nên hiền dịu, gió thổi nhẹ nhàng như hát những khúc ca xuân.
Khi xuân đến, những chồi non như tỉnh dậy sau một giấc ngủ đông thật dài. Tất cả đua nhau đâm chồi nảy lộc xanh mơn mởn. Chính những tia nắng ấm áp của mùa xuân chính là vị thần gõ cửa đánh thức mùa xuân. Muôn loài hoa chỉ chờ đợi đến lễ hội xuân để cùng nhau trẩy hội, cùng nhau khoe hương, khoe sắc. Đặc biệt là chị em nhà đào, mơ, mận. Những cánh hoa đào, hoa mơ e ấp, chúm chím trong hơi xuân. Hương thơm từ các loài hoa tỏa ngát khiến cho lòng người thấy yên bình, rạo rực hơn.
Trên trời, từng đàn én từ phương Nam tránh rét đã bay trở về để tận hưởng một mùa xuân tươi mới của đất trời. Chúng bay liệng thành từng đàn, từng đàn qua những cánh đồng, thôn xóm và cả thành thị. Én dường như đã trở cả mùa xuân trên đôi cánh của mình.
Trên cành, những chú chim hót líu lo đón chào mùa xuân khiến không gian trở nên vui nhộn hơn. Lũ trẻ trong xóm cũng ríu rít nô đùa ngoài sân, có đứa lại luôn miệng khoe sẽ được về quê ăn Tết cùng ông bà, đứa lại khoe rằng nhà mình đã sắm được cây đào Tết thật đẹp. Nụ cười mỗi đứa trẻ lại rạng ngời như ánh nắng của buổi sớm mùa xuân, đôi má hồng hào như những cánh đào đang khoe sắc trên cành.
Mùa xuân - mùa của sự sống, của niềm hạnh phúc và sum vầy. Xuân đến mang bao niềm hy vọng cho quê hương em.
Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh đầm sen
Bài văn mẫu lớp 1
Thiên nhiên đã ban tặng cho dải đất hình chữ S nhiều điều kì diệu và tuyệt vời. Có lẽ một trong những điều tuyệt vời nhất mà thiên nhiên ban tặng cho dân tộc ta đó là hoa sen - loài hoa đã gắn bó với người dân Việt Nam từ bao đời nay, một loài hoa bình dị mà thiêng liêng đã trở thành một biểu tượng đẹp đẽ của dân tộc Việt Nam.
Mỗi khi trở về quê, tôi đều vô cùng thích thú khi được dạo chơi quanh đầm sen rộng lớn nằm trước đầu làng. Đầm sen chắc chắn phải đẹp nhất vào mùa hoa nở. Cánh hoa thon dài với những màu sắc tươi sáng, thường là trắng hay hồng nhạt, sờ vào rất mịn màng, êm tay. Màu sắc của cánh sen đậm dần từ trong ra ngoài. Bông sen khi chưa nở khép vào đầy e lệ như người con gái đang độ xuân thì. Khi hoa nở, những cánh hoa xoè rộng rực rỡ. Chính những cánh, nhuỵ đã tạo nên hình dáng một bông sen thanh thoát, nhã nhặn. Sen được đỡ bằng một cuống dài, giúp nó nổi lên khỏi mặt nước. Khi sen đã già, nhị đã tàn có thể thấy rõ bát sen với những hạt sen lớn bằng đầu ngón tay. Thân sen được cấu tạo rất đặc biệt, bẻ đôi thân sen sẽ thấy hai nửa thân còn được nối với nhau bằng những sợi tơ dài. Chính đặc điểm đó của sen đã gợi hứng để đại thi hào Nguyễn Du viết nên câu thơ tuyệt bút: “Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng”. Bởi vậy, sen còn là biểu tượng của lòng thuỷ chung son sắt. Lá sen có hình tròn màu xanh thẫm, to và rộng. Trên bề mặt phủ một lớp nhung trắng óng ánh li ti mỗi khi đón nắng về.
Cứ đến mùa hoa nở, các bà các chị lại chèo thuyền quanh đầm sen để hái hoa. Cây hoa sen vô cùng hữu dụng. Hoa sen được cắm vào những chiếc bình xinh xắn là vật trang trí trong nhà rất đẹp. Bên cạnh đó từ sen, ta có thể chế biến nhiều thực phẩm bổ dưỡng, nhiều loại thuốc đặc trị và hữu dụng. Hạt sen nhỏ, có màu trắng, vừa có thể làm một món ăn dân giã, vừa là một vị thuốc chữa chứng bệnh mất ngủ, suy nhược thần kinh. Tâm sen màu xanh, nằm giữa hạt sen, thường được dùng để ướp trà, tạo nên hương vị rất đặc biệt. Còn ngó sen không những ăn ngon miệng mà còn có tác dụng chữa các bệnh về gan. Vào những dịp lễ tết, mứt sen và trà sen lại là một bộ đôi không thể thiếu trên bàn tiếp khách của nhiều gia đình. Lá sen dùng để bọc cốm một món ăn yêu thích của nhiều người.
Tôi vẫn còn nhớ khi còn bé, mỗi lần được về quê chơi. Bà nội lại đưa tôi ra đầm sen chơi. Ngồi trên thuyền, vừa nghe bà kể chuyện, vừa cảm nhận hương thơm dịu dàng của hoa sen thật tuyệt vời biết bao. Đã từ lâu, hoa sen mang ý nghĩa, vai trò quan trọng trong văn hoá tinh thần của người Việt. Sen trở thành biểu tượng cho cốt cách của con người Việt Nam: giản dị nhưng thanh cao.
Khung cảnh đầm sen nơi quê hương tôi đã in đậm trong tâm hồn mỗi người con. Để lâu ngày có dịp trở lại sẽ nhớ về những kỉ niệm gắn bó với quê hương mình. Yêu biết bao đầm sen của quê hương.
Bài văn mẫu lớp 2
Khi nhắc đến làng quê Việt Nam, chúng ta chắc chắn sẽ nhớ đến hình ảnh những đầm sen rộng lớn. Đối với tôi, đầm sen đã trở thành một phần quan trọng trong kỷ niệm tuổi thơ.
Nhìn từ xa, đầm sen như một toà lâu đài màu xanh lấm tấm phấn hồng. Hương sen nồng nàn lan toả theo làn gió bay xa thơm ngát một vùng. Trong làn sương sớm mong manh, huyền ảo làm cho cả đầm sen như khoác lên mình tấm áo choàng bằng voan trắng, có đính thêm những hạt kim cương lấp lánh. Mặt trời từ từ nhô lên chiếu nắng xuống cho đầm sen càng thêm lóng lánh. Gió lùa vào đầm sen như bàn tay người mẹ nhẹ nhàng đánh thức đàn con nhỏ bé. Đầm sen như sực tỉnh giấc vẫy những cánh tay mềm mại chào đón ông mặt trời.
Bao quanh đầm là bờ cỏ xanh mượt mà, uốn lượn như nét vẽ mềm mại. Mặt đầm phủ kín một màu xanh, lấp ló những đoá sen. Không biết sen ở đây được trồng từ bao giờ mà sen cứ mọc chi chít dày đặc không trông thấy mặt nước, từng đoá hồng, đoá trắng thi nhau khoe sắc, toả hương. Sen hồng kiều diễm như đôi má ửng hồng của nàng thiếu nữ. Sen trắng giản dị thanh khiết vươn lên đón ánh bình minh như muốn phô ra tất cả sự trong trắng tinh khiết của mình.
Những búp sen mũm mĩm tràn trề sức sống, e thẹn núp mình sau những chiếc lá ngắm nhìn những bông hoa mà lòng thầm ngưỡng mộ. Những bông hoa sen nở bung những cánh tròn xoe xoe. Cánh hoa úp vào nhau đều đều, xinh xắn là bầy nhiêu chiếc má xinh xinh bầu bĩnh. Mỗi bông hoa là một cô thôn nữ xinh đẹp. Các cô đang cố khoe cái nhị vàng anh ánh toả hương thơm lừng mời gọi bướm ong.
Xung quanh các bông hoa là những chiếc lá mập mạp, cứng cáp vươn cao như người lính gác ngẩng cao đầu hãnh diện vì mình được đứng bên bảo vệ những nàng hoa xinh đẹp. Còn những gương sen nằm nghiêng nghiêng trên cuống như người có tuổi ung dung ngồi trên ghế mỉm cười ngắm nhìn đàn cháu. Hương sen thoang thoảng bay theo chiều gió lúc đậm, lúc nhạt, cáy mùi thơm dìu dịu ấy xua tan cái nóng bức oi ả của mùa hè. Giữa đầm, các bà các chị đang bơi thuyền thúng hái hoa sen. Sen có thể dùng để gói hàng, hoa sen dùng cắm lọ, ướp trà, hạt sen dùng để nấu chè hay làm mứt… Hoa sen tượng trưng cho cốt cách của con người, thanh cao mà giản dị.
Hình ảnh đầm sen đã in đậm trong kí ức của tôi những kỷ niệm về làng quê Việt Nam. Tôi yêu biết bao quê hương thân yêu của mình với loài đẹp đẽ.
Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh mùa đông
Bài văn mẫu lớp 1
Nếu như mùa xuân là mùa bắt đầu cho một năm, thì mùa đông lại bắt đầu của một năm. Mùa đông có những nét hấp dẫn riêng không thể nhầm lẫn với một mùa nào khác.
Mùa đông đến từ vài tháng rồi, tôi đã cảm nhận được cái lạnh thấu xương, cơn gió lạnh khẽ rít qua. Đôi lúc cũng có một vài cơn mưa nhẹ lất phất làm cho cảm giác càng rét buốt hơn. Thời tiết thế này chỉ nằm ở nhà và quấn chăn thích hợp nhất. Khi đi ra đường phải đủ quần áo ấm chứ không sẽ bị cảm lạnh.
Một tuần qua, bầu trời vẫn không có một chút nắng nào. Nhiệt độ cũng không cao lên. Thiếu mất ánh nắng ấm áp, thiên nhiên cùng tiêu điều lắm, không có tiếng chim hót líu lo như mọi khi, bầu trời u ám xám xịt, không khí lúc nào cũng ẩm ướt, các cành cây trên đường rụng hết lá.
Sáng nay tôi dậy sớm để chuẩn bị đi học, nhìn xung quanh thật khác lạ, từng dãy phố còn đóng cửa im lìm, mọi người vẫn còn đang say nồng trong giấc ngủ. Thời tiết giá lạnh con người cũng vắng so với ngày thường, chỉ những ai đi học hoặc đi làm mới phải dậy từ sớm. Ai nấy đều mặc nhiều lớp áo cùng trang bị giữ ấm như khăn choàng cổ, găng tay, mũ len… di chuyển hối hả để tránh cái lạnh giá của mùa đông. Các căn nhà trong ngõ vẫn đóng cửa im lìm. Dường như mùa đông đã làm cho mọi người trở nên lười biếng hơn.
Bốn mùa vẫn cứ trôi qua tuần hoàn. Khi mùa đông đến thì cũng có nghĩa là mùa xuân lại sắp trở về. Dù là mùa nào cũng đều những nét đẹp riêng khiến con người cảm thấy yêu thích.
Bài văn mẫu lớp 2
Trong bốn mùa, có lẽ mùa đông là mùa mà tôi cảm thấy yêu quý nhất. Tuy thời tiết mùa đông lạnh lẽo, nhưng chính nhờ vậy mà khiến cho con người gần gũi nhau hơn.
Mùa đông về đem theo tiết trời lạnh giá. Chưa có năm nào mà mùa đông lại lạnh giá như năm nay. Những tia nắng tinh nghịch của mùa hè đã chạy đi đâu để lại trên bầu trời chỉ có một màu xám xịt. Nhưng đám mây trắng cũng chẳng còn vui vẻ, mà buồn bã trôi lững thững. Gió mùa đông bắc cứ rít từng cơn lạnh buốt. Tiếng gió vi vút trong không gian khiến người ta chỉ nghe thôi cũng đã rùng mình. Ngoài đường, những cái cây trơ trụi, cành cây khẳng khiu trông thật thiếu sức sống. Những chiếc lá cây đã chuyển vàng rồi rụng hết từ cuối mùa thu rồi. Giờ thì những cái lá còn sót lại trên cây cũng rụng nốt xuống, cái lạnh khiến chúng khô quắt lại, xám ngắt.
Mỗi buổi sáng thức dậy, không khí lạnh khiến mọi người chẳng muốn ra khỏi chiếc chăn ấm áp. Ngoài kia, khắp các con phố đều thật yên lặng đến khó chịu. Đường phố trở nên vắng vẻ hơn, mọi người đều ngại ra ngoài đường trong thời tiết lạnh giá như vậy. Những người phải đi học, đi làm đều mặc quần áo ấm áp nhất có thể.
Ban đêm, trời càng lạnh hơn. Căn nhà nào cũng sáng đèn từ khoảng sáu, bảy giờ rồi. Mọi người ai cũng muốn về nhà sớm để tránh khỏi cái rét mùa đông. Tiếng tiếng cười nói phát ra từ các căn nhà trong phố. Trong cái tiết trời giá lạnh này, tôi cảm thấy thật ấm áp khi được quây quần bên mâm cơm nóng cùng với bố mẹ. Cả gia đình cùng nhau ăn cơm, kể cho nhau những việc đã xảy ra trong một ngày. Cảm giác thật tuyệt!
Mùa đông đối với mỗi người đều đem đến những cảm xúc riêng. Còn đối với tôi, mùa đông trở nên ấm áp, hạnh phúc biết bao.
Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh cơn mưa
Bài văn mẫu lớp 1
Một năm có bốn mùa xuân, hạ, thu và đông - mỗi mùa lại mang một đặc điểm riêng biệt. Và cơn mưa của mỗi mùa cũng sẽ mang những đặc điểm khác nhau. Nhưng có lẽ tôi lại yêu thích nhất là cơn mưa mùa xuân.
Mưa mùa xuân không quá dữ dội như cơn mưa đầu hạ. Cũng không mang cái lạnh như cơn mưa mùa đông. Nó nhẹ nhàng như chính cảm nhận về mùa xuân vậy. Mưa xuân thường kéo dài rất lâu, có khi đến mấy ngày đôi khi khiến con người cảm thấy khó chịu. Những hạt mưa chỉ rơi lất phất nhưng nhưng vẫn đủ làm ướt áo người đi đường. Nếu như mưa phùn khiến con người cảm thấy lạnh lẽo thêm trong mùa đông giá buốt. Thì mưa xuân lại như gọi mọi vật tìm về với sức sống.
Sau những cơn mưa xuân, không khí ấm áp và dễ chịu hơn rất nhiều. Đó là lúc cây cối bừng dậy sức sống sau những ngày đông lạnh giá. Cũng là lúc con người háo hức chuẩn bị chào đón năm mới. Đặc biệt là cơn mưa xuân vào khoảnh khắc giao hòa giữa năm cũ và năm mới. Bầu trời đêm cuối đông se lạnh. Không có sao và không một gợn mây. Trong giây phút thiêng liêng của đất trời và của lòng người. Những hạt mưa xuất lất phất bay khắp không gian khiến cho con người cảm thấy thật hân hoan. Mưa không quá lớn để làm ướt áo đi đường. Những hạt mưa chỉ nhỏ bé rơi xuống liên tiếp rồi tan vào lòng đất. Mưa còn đem theo hơi ấm của mùa xuân. Những hạt mưa thấm vào lòng đất lạnh để nuôi dưỡng những mầm cây.
Sau cơn mưa xuân giao mùa, vạn vật đã hoàn toàn thay đổi. Tôi yêu cơn mưa mùa xuân có lẽ cũng chính vì vậy.
Bài văn mẫu lớp 2
Miền Bắc có bốn mùa xuân, hạ, thu, đông và mỗi mùa lại mang một đặc điểm riêng khác biệt. Những cơn mưa của mỗi mùa cũng vì đó mà chẳng giống nhau. Khi nhắc đến những cơn mưa, có lẽ nhiều người sẽ yêu thích mưa xuân hơn cả.
Mưa mùa xuân mang những nét riêng biệt. Hạt mưa mùa xuân mỏng tang, nhỏ xíu may mắn rơi xuống không gian Mưa rơi lất phất, nghiêng nghiêng như muốn làm chênh vênh cả không gian ướt nhoè. Mưa xuân khác mưa hè ở điểm đó, mưa mùa hạ là mưa rào, hạt mưa lăn, ào ào thô bạo rọi thẳng xuống mặt đất. Mưa xuân cũng khác hẳn mưa phùn gió bấc mùa đông, nó mang theo hơi ẩm cùng tiết trời ấm áp quyện trong gió chứ không phải những mũi kim châm tê tái da người. Những đợt mưa xuân rơi vội vàng nhưng không làm ướt áo của những người đang lang thang trên phố. Cũng bởi thế, mưa xuân không làm con ngõ đọng nước như mưa rào mùa hạ mà chỉ ẩm ướt, nhớp nháp bám dính vào gót dép. Tôi khẽ ngửa mặt lên trời để mặc cho hạt mưa lấm tấm rơi trên mặt, buồn buồn như có hàng chục cậu bé con đang nhảy nhót trên da vậy.
Mưa xuân không ào ạt, sôi nổi, nó chỉ lất phất nhưng dai dẳng từ ngày này qua ngày khác, có khi đến hàng tuần liền vẫn không thôi. Nếu mưa phùn mùa đông khiến ta có cảm giác mọi vật xung quanh đang gắng co nhỏ lại để trốn cái lạnh khắc nghiệt thì mưa xuân lại kêu gọi vạn vật lột bỏ cái vỏ thô cứng. Trên cây, từng chồi non bắt đầu nhú ra, nõn nà mơn mởn. Ngoài đồng, dẫu vẫn đang ngày Tết nhưng các cô bác nông dân đã ra đồng để “tranh thủ” điều kì diệu mà mưa xuân mang lại. Những bãi mạ xanh rờn, những hàng lúa đều tăm tắp cứ dần lấp kín thửa ruộng. Nhìn những hạt mưa xinh xắn kết tự trên nhành lá, lòng người ai cũng mơ màng nghĩ đến ngày mai ruộng đồng sẽ xanh mướt màu xanh của lúa dậy thì con gái. Chì riêng một điều ít ai để ý: trên mái tóc của mẹ, trên mái tóc của cha, hạt mưa xuân lấm tấm như những hạt muối tiêu gọi những sợi bạc lên màu.
Trong cái tiết trời se lạnh của buổi tối của năm. Cả gia đình quây quần bên nhau, chờ đợi khoảnh khắc giao thừa. Đất trời trong giờ phút giao hòa giữa năm mới và năm cũ lại có những hạt mưa xuân ghé qua thì thật tuyệt biết bao. Những hạt mưa lúc này gieo vào lòng đất sức sống của một mùa xuân ấm áp.
Mưa mùa xuân mong manh, dịu dàng mà mang trong mình sức mạnh thật kì diệu. Con người yêu cơn mưa mùa xuân có lẽ cũng bởi những điều đó.