Văn mẫu lớp 7: Phân tích đặc điểm nhân vật An trong đoạn trích Đi lấy mật (5 mẫu) Những bài văn mẫu lớp 7

Eballsviet.com sẽ cung cấp tài liệu Bài văn mẫu lớp 7: Phân tích nhân vật An trong đoạn trích Đi lấy mật.

Phân tích nhân vật An trong đoạn trích Đi lấy mật
Phân tích nhân vật An trong đoạn trích Đi lấy mật

Tài liệu sẽ bao gồm dàn ý và 5 bài văn mẫu lớp 7. Hãy cùng theo dõi nội dung chi tiết ngay sau đây.

Dàn ý phân tích nhân vật An trong đoạn trích Đi lấy mật

1. Mở bài

Dẫn dắt, giới thiệu về nhân vật An trong đoạn trích Đi lấy mật.

2. Thân bài

- Lời nói: “Chịu thua mày đó, tao không thấy con ong mật đâu cả!”, “Sao biết nó về cây này mà gác kèo”, “Kèo là gì, hở mả?”...

- Hành động: chen vào giữa, quảy tòn ten một cái gùi bé; Đảo mắt khắp nơi để tìm bầy ong mật; Reo lên khi nhìn thấy bầy chim đẹp ; Ngước nhìn tổ ong như cái thúng…

- Suy nghĩ: những lời má nuôi kể, về thằng Cò…

- Trạng thái, cảm xúc: mệt mỏi sau một quãng đường dài, vui vẻ và thích thú khi nhìn thấy đàn chim, tổ ong…

- Mối quan hệ với các nhân vật khác: yêu mến và khâm phục, nghe lời tía nuôi, má nuôi; hay cãi nhau với Cò nhưng cũng rất yêu quý cậu…

=> An là một cậu bé hồn nhiên, nghịch ngợm nhưng cũng rất ham học hỏi, khám phá.

3. Kết bài

Suy nghĩ, cảm nhận về nhân vật An trong đoạn trích Đi lấy mật.

Phân tích nhân vật An trong đoạn trích Đi lấy mật - Mẫu 1

Đi lấy mật được trích trong Đất rừng phương Nam của nhà văn Đoàn Giỏi. Nổi bật trong đoạn trích là nhân vật An, cũng là nhân vật chính của truyện.

An không được miêu tả nhiều về ngoại hình. Nhà văn chủ yếu khắc họa qua lời nói, suy nghĩ, cảm xúc cũng như mối quan hệ với các nhân vật khác. An vẫn còn là một cậu bé nên khá nghịch ngợm, hiếu động. Điều đó thể hiện qua những hành động như “Chen vào giữa, quảy tòn ten một cái gùi bé”; “Đảo mắt khắp nơi để tìm bầy ong mật”; “Reo lên khi nhìn thấy bầy chim đẹp”; “Ngước nhìn tổ ong như cái thúng… ”.

Bên cạnh vẻ hiểu động, An cũng rất ham học hỏi, chịu khó tìm hiểu. Điều đó được thể hiện qua nhiều chi tiết. Theo tía nuôi vào rừng lấy mật, An cảm thấy háo hức, vì lần đầu tiên cậu được làm một công việc thú vị như vậy. An còn chăm chú nghe Cò nói về cách xem ong, về sân chim. Khi nghe má nuôi dạy cách lấy mật, nếu không hiểu gì, An lại hỏi ngay: “Sao biết nó về cây này mà gác kèo”, “Kèo là gì, hở má?”, “Coi bộ cũng không khó lắm hở má?”, “Ủa, tại sao vậy má?”.

Bên cạnh đó, An cũng có khả năng quan sát cũng như một tâm hồn tinh tế thể hiện qua đoạn văn miêu tả thiên nhiên núi rừng phương Nam. Cảnh rừng U Minh hiện lên sống động và hoang sơ, trù phú: “Buổi sáng, đất rừng yên tĩnh”, còn “ánh sáng trong vắt, hơi gợn một chút óng ánh trên những đầu hoa tràm rung rung, khiến ta nhìn cái gì cũng giống như là nó bao qua một lớp thủy tinh”.

Đoạn trích được kể qua chính lời của nhân vật An góp phần khắc họa tính cách nhân vật chân thực hơn. An hiện lên với vẻ những đặc điểm tính cách hồn nhiên, trong sáng nhưng cũng rất ham học hỏi, tìm hiểu.

Phân tích nhân vật An trong đoạn trích Đi lấy mật - Mẫu 2

“Đi lấy mật” là một đoạn trích trong tiểu thuyết “Đất rừng phương Nam”. Nổi bật trong tác phẩm là nhân vật An. Trong đoạn trích này, An được khắc họa với những nét tính cách tốt đẹp.

Đoạn trích kể về hành trình đi lấy mật của An với tía nuôi và thằng Cò. Tác giả khắc họa nhân vật An chủ yếu qua hành động, lời nói, suy nghĩ, cảm xúc cũng như mối quan hệ với các nhân vật khác. An là một cậu bé nên vẫn còn nghịch ngợm, hiếu động. Điều đó được thể hiện qua một loạt các hành động như: “Chen vào giữa, quảy tòn ten một cái gùi bé”; “Đảo mắt khắp nơi để tìm bầy ong mật”; “Reo lên khi nhìn thấy bầy chim đẹp”; “Ngước nhìn tổ ong như cái thúng… ”. Các hành động trên cũng cho thấy sự hoạt bát, nhanh nhẹn của An.

Mặc dù còn hồn nhiên, nhưng An không hề vô lo, vô nghĩa. Cậu cũng rất ham tìm hiểu, chịu khó suy nghĩ và cảm nhận mọi thứ xung quanh. Cậu chăm chú lắng nghe thằng Cò nói về cách xem ong, về sân chim. Hay khi nghe má nuôi dạy cách lấy mật, nếu không hiểu gì, An lại hỏi ngay: “Sao biết nó về cây này mà gác kèo”, “Kèo là gì, hở má?”, “Coi bộ cũng không khó lắm hở má?”, “Ủa, tại sao vậy má?”. Ở An luôn khao khát khám phá mọi thứ, không ngại tìm hiểu về thế giới xung quanh, thích phiêu lưu.

An cũng là một cậu bé tinh tế. Điều đó thể hiện qua những cảm nhận của cậu về cảnh rừng U Minh. Những câu văn miêu tả khắc họa cảnh rừng hiện lên sống động và hoang sơ, trù phú: “Buổi sáng, đất rừng yên tĩnh”, còn “ánh sáng trong vắt, hơi gợn một chút óng ánh trên những đầu hoa tràm rung rung, khiến ta nhìn cái gì cũng giống như là nó bao qua một lớp thủy tinh”.

Cảm xúc của An cũng được khắc họa rất đa dạng. Cậu mệt mỏi sau một quãng đường dài. Cậu vui vẻ và thích thú khi nhìn thấy đàn chim, tổ ong. Cậu cảm thấy yêu mến và khâm phục tía nuôi, má nuôi; hay cãi nhau với Cò nhưng cũng rất yêu quý cậu… Tính cách của An còn được thể hiện qua mối quan hệ với các nhân vật trong truyện. Với người lớn như tía nuôi hay má nuôi, cậu luôn lễ phép, thể hiện sự tôn trọng. Với Cò - người bạn thân thiết, cậu lại tỏ ra gần gũi hơn.

An đã được khắc họa qua hành động, lời nói cụ thể. Ngôi kể thứ nhất giúp cho câu chuyện được kể trở nên chân thực hơn.

Qua đoạn trích Đi lấy mật, nhân vật cậu bé An hiện lên với vẻ những đặc điểm tính cách hồn nhiên, trong sáng nhưng cũng rất ham học hỏi, tìm hiểu.

Phân tích nhân vật An trong đoạn trích Đi lấy mật - Mẫu 3

Đoạn trích “Đi lấy mật” trích trong tiểu thuyết “Đất rừng phương Nam”. Cậu bé An là nhân vật trung tâm được khắc họa qua nhiều phương diện.

Nội dung của đoạn trích kể về hành trình đi lấy mật của An với tía nuôi và thằng Cò. Ở đây, nhân vật An được khắc họa chủ yếu qua hành động, lời nói, suy nghĩ, cảm xúc cũng như mối quan hệ với các nhân vật khác. Đầu tiên, nhân vật An hiện lên là một cậu bé nghịch ngợm, hiếu động nên đã có những hành động như: “Chen vào giữa, quảy tòn ten một cái gùi bé”; “Đảo mắt khắp nơi để tìm bầy ong mật”; “Reo lên khi nhìn thấy bầy chim đẹp”; “Ngước nhìn tổ ong như cái thúng… ”.

Dù vậy, An vẫn là một cậu bé biết suy nghĩ, ham tìm hiểu. An chăm chú lắng nghe thằng Cò nói về cách xem ong, về sân chim. Hay khi nghe má nuôi dạy cách lấy mật, nếu không hiểu gì, An lại hỏi ngay: “Sao biết nó về cây này mà gác kèo”, “Kèo là gì, hở má?”, “Coi bộ cũng không khó lắm hở má?”, “Ủa, tại sao vậy má?”...

Không chỉ tinh nghịch và ưa khám phá, cậu còn có con mắt quan sát thật tinh tế và sâu sắc. Dưới con mắt của An, cảnh rừng U Minh hiện lên sống động và hoang sơ, trù phú: “Buổi sáng, đất rừng yên tĩnh”, còn “ánh sáng trong vắt, hơi gợn một chút óng ánh trên những đầu hoa tràm rung rung, khiến ta nhìn cái gì cũng giống như là nó bao qua một lớp thủy tinh”.

Những trạng thái, cảm xúc của nhân vật này cũng hết sức đa dạng. An mệt mỏi sau một quãng đường dài. Cậu vui vẻ và thích thú khi nhìn thấy đàn chim, tổ ong… An cảm thấy yêu mến và khâm phục tía nuôi, má nuôi; hay cãi nhau với Cò nhưng cũng rất yêu quý cậu… Nhân vật An đã được khắc họa qua hành động, lời nói cụ thể. Tác giả sử dụng ngôi kể thứ nhất, đoạn trích được kể qua chính lời của nhân vật An góp phần khắc họa tính cách nhân vật chân thực hơn. Đồng thời tác giả còn sử dụng ngôn ngữ mộc mạc, đậm chất Nam Bộ. Từ đó, nhân vật An đã hiện lên mang vẻ đẹp của con người Nam Bộ.

Như vậy, nhân vật cậu bé An hiện lên với vẻ những đặc điểm tính cách hồn nhiên, trong sáng nhưng cũng rất ham học hỏi, tìm hiểu.

Phân tích nhân vật An trong đoạn trích Đi lấy mật - Mẫu 4

Đi lấy mật trích trong cuốn tiểu thuyết nổi tiếng Đất rừng phương Nam của nhà văn Đoàn Giỏi. Nổi bật trong đoạn trích là nhân vật An.

Đoạn trích kể về trải nghiệm đi lấy mật ong rừng của An cùng Cò và cha nuôi. Trước hết, An hiện lên là một cậu bé có tình yêu thiên nhiên và có những quan sát vô cùng tinh tế. Dưới con mắt của An, rừng núi U Minh hiện lên với vẻ hoang sơ, kì vĩ song cũng rất thơ mộng, trữ tình. Trong suốt hành trình, An luôn chăm chú quan sát khung cảnh xung quanh. Bức tranh thiên nhiên rừng U Minh hiện lên qua đôi mắt hồn nhiên của An. An đưa mắt quan sát ở trên cao với hình ảnh bầu trời: “Ánh sáng trong vắt, hơi gợn một chút óng ánh trên những đầu hoa tràm rung rung, khiến ta nhìn cái gì cũng có cảm giác như nó là bao qua một lớp thủy tinh”. Cậu tiếp tục cảm nhận thiên nhiên bằng khứu giác, xúc giác, thị giác: “...ăn xong, bấy giờ bóng nắng mới bắt đầu lên. Gió cũng bắt đầu thổi rao rao theo với khối mặt trời tròn đang tuôn ánh sáng vàng rực xuống mặt đất. Một làn hơi đất nhè nhẹ tỏa lên, phủ mờ những bụi cây cúc áo, rồi nhè nhẹ tan dần theo hơi ấm mặt trời”. Tất cả đã cho thấy sự nhạy cảm trong tâm hồn của nhân vật An.

Bên cạnh đó, An còn là một cậu bé rất ham học hỏi, thích tìm hiểu về mọi thứ xung quanh. Trong lần đầu tiên được theo tía nuôi vào rừng lấy mật, An luôn chú ý đến những điều mới lạ xung quanh. Cậu còn chăm chú lắng nghe Cò giải thích về cách phân biệt ong mật, đặt ra nhiều câu hỏi cho tía nuôi, tò mò về “sân chim”. An đã nhớ lại những lời má nuôi kể về cách gác kèo ong. Cậu cũng có những so sánh giữa việc học trong sách với thực tiễn bên ngoài. Cuối cùng, cậu đã đúc kết ra được sự khác biệt trong cách “thuần hóa” ong rừng của người dân vùng U Minh so với những cách nuôi ong trên thế giới: “Không có nơi nào, xứ nào có kiểu tổ ong hình nhánh kèo như vùng U Minh này cả”.

Như vậy, với nhân vật An, tác giả đã thể hiện tình yêu thiên nhiên, con người sâu sắc và ngợi ca tâm hồn trong sáng của trẻ thơ.

Phân tích nhân vật An trong đoạn trích Đi lấy mật - Mẫu 5

Văn bản “Đi lấy mật” được trích trong tiểu thuyết Đất rừng phương Nam của nhà văn Đoàn Giỏi. Nổi bật trong đó là nhân vật cậu bé An đã để lại nhiều ấn tượng.

Nội dung của đoạn trích kể về một lần An và Cò theo người tía nuôi đi lấy mật. Trên đường đi, An cảm nhận được vẻ đẹp của núi rừng. Tía nuôi đi trước dẫn đường, An và Cò theo sau. Khi An thấy mệt, họ ngồi lại nghỉ ngơi, ăn trưa rồi mới tiếp tục hành trình. Lúc đó, Cò đã chỉ cho An cách xem đàn ong mật. Trên đường đi, họ tới một cái trảng rộng, nhìn thấy biết bao là chim. An vô cùng thích thú, nhưng khi nghe Cò nói đến “sân chim”, cậu lại im lặng vì từ cái nghĩ nếu cái gì cũng hỏi thì Cò sẽ khinh mình dốt. Bắt gặp một kèo ong, An nhớ lại lời má nuôi dạy cách “thuần hóa” ong rất đặc biệt của người dân vùng U Minh.

An là nhân vật chính, cũng đóng vai là người kể chuyện. Cậu đã được nhà văn khắc họa qua nhiều phương diện khác nhau. Trong hành trình đi lấy mật cùng với tía nuôi và Cò, An đã có được một nhiều nghiệm thú vị. Trước hết, An cũng giống như bao đứa trẻ khác, nghịch ngợm nên đã có những hành động như: “Chen vào giữa, quảy tòn ten một cái gùi bé”; “Đảo mắt khắp nơi để tìm bầy ong mật”; “Reo lên khi nhìn thấy bầy chim đẹp”; “Ngước nhìn tổ ong như cái thúng… ”. Qua những hành động này, có thể thấy An là một đứa trẻ khá hiếu động và nghịch ngợm.

Hồn nhiên là vậy nhưng An vẫn biết suy nghĩ, ham tìm hiểu. Cậu luôn nhớ về lời má nuôi dạy, về cách lấy mật, lời thằng Cò nói về cách xem ong, về sân chim. Khi nghe má nuôi dạy cách lấy mật, nếu không hiểu gì, An lại hỏi ngay: “Sao biết nó về cây này mà gác kèo”, “Kèo là gì, hở má?”, “Coi bộ cũng không khó lắm hở má?”, “Ủa, tại sao vậy má?”... Bên cạnh đó, không chỉ tinh nghịch và ưa khám phá, cậu còn có con mắt quan sát thật tinh tế và sâu sắc. Dưới con mắt của An, cảnh rừng U Minh hiện lên sống động và hoang sơ, trù phú: “Buổi sáng, đất rừng yên tĩnh”, còn “ánh sáng trong vắt, hơi gợn một chút óng ánh trên những đầu hoa tràm rung rung, khiến ta nhìn cái gì cũng giống như là nó bao qua một lớp thủy tinh”. Điều này cho thấy, An là một cậu bé có tinh tế, biết phát hiện ra những cái đẹp của thiên nhiên.

Có thể thấy rằng, cậu bé An hiện lên với vẻ hồn nhiên, trong sáng nhưng cũng rất ham học hỏi, tìm hiểu.

Liên kết tải về

Link Download chính thức:

Các phiên bản khác và liên quan:

Tìm thêm: Văn mẫu lớp 7
1 Bình luận
Sắp xếp theo
👨
  • Trongquan Quan
    Trongquan Quan

    Good


    Thích Phản hồi 22/10/23
    Xem thêm
    Chỉ thành viên Download Pro tải được nội dung này! Download Pro - Tải nhanh, website không quảng cáo! Tìm hiểu thêm