Văn mẫu lớp 12: Đoạn văn nghị luận Bạn đã sống cuộc đời của chính mình chưa? Viết đoạn văn 200 chữ hay nhất
Viết đoạn văn nghị luận Bạn đã sống cuộc đời của chính mình chưa tổng hợp 3 đoạn văn mẫu hay nhất. Qua 3 đoạn văn về bạn đã sống cuộc đời của chính mình của Eballsviet.com giúp các bạn học sinh có thêm nhiều gợi ý học tập, trau dồi vốn từ củng cố kỹ năng viết văn ngày một hay hơn.
TOP 3 đoạn văn nghị luận Bạn đã sống cuộc đời của chính mình chưa siêu hay dưới đây sẽ là tư liệu hữu ích, giúp các bạn học sinh tự tin không phải lo nghĩ quá nhiều về việc làm sao để viết được đoạn văn hay. Các bạn hãy vận dụng thật tốt 3 mẫu dưới đây một cách linh hoạt, dùng cách diễn đạt của mình để bài văn trở nên đầy đủ, hay nhất nhé. Bên cạnh đó các bạn xem thêm đoạn văn nghị luận về bệnh lề mề.
Đoạn văn nghị luận Bạn đã sống cuộc đời của chính mình chưa
Bạn đã sống cuộc đời của chính mình chưa - Mẫu 1
Mỗi người chúng ta sinh ra là một cá thể riêng biệt, mang một cá tính riêng, màu sắc riêng, không ai giống ai và cũng không có ai sống để làm bản sao của người khác. Có bao giờ bạn tự hỏi: Bạn đã sống cuộc đời của chính mình chưa? Luôn là chính mình mang ý nghĩa mỗi người hãy biết trân trọng bản thân, bằng lòng với nó và cố gắng phát triển bản thân mình, trở thành một người tốt, có ích cho xã hội. Bạn có thể không học giỏi nhưng bạn lại có tài vẽ đẹp, hát hay. Bạn có thể gầy nhưng bạn lại có gương mặt xinh đẹp. Bạn có thể không xinh nhưng bạn lại có giọng nói ấm áp. Bạn có thể không giỏi cầm, kỳ, thi, họa nhưng bạn lại biết nấu ăn ngon... Giá trị của bạn không phải bạn sinh ra ở đâu, bạn bắt đầu như thế nào mà ở cái đích bạn đạt được có bao nhiêu sự cố gắng nỗ lực của bạn. Để đi đến được thành công chưa bao giờ là dễ dàng và quá trình bạn đi trên con đường đó sẽ giúp bạn tìm ra giá trị đích thực của bản thân. Chối bỏ bản thân mình là bạn đang đánh mất đi cơ hội để bạn được hoàn thiện mình hơn. Bất kỳ ai sinh ra cũng có những điểm mạnh nhất định của mình mà chính bản thân ta phải tự mình tìm lấy nó. Tự mình vun đắp cho tâm hồn mình, sống một cách đơn giản cho cuộc đời đơn giản. Khi ấy, bạn sẽ tìm được con đường đúng đắn và có hạnh phúc, đừng vì ngưỡng mộ mà cầm bản đồ của người khác miệt mài dò đường của mình.
Bạn đã sống cuộc đời của chính mình chưa - Mẫu 2
Cuộc sống này vốn khó khăn hơn chúng ta tưởng, không thể lúc nào cũng vui vẻ, hạnh phúc. Sẽ có những lúc chúng ta cảm thấy đau thương, có những lúc muốn rơi nước mắt và gục ngã. Thế giới này đầy hỗn loạn và phức tạp, mỗi bước đi đều khiến chúng ta phải đắn đo vì không biết làm sao cho đúng, cho không lầm đường. Nhưng chỉ cần bạn tin tưởng, nhắm mắt lại tĩnh lặng một chút, suy nghĩ cẩn trọng bạn sẽ tìm được mục tiêu khiến mình muốn kiên định mà tiến lên. Đến khi ấy, thế giới sẽ nhường cho bạn một con đường, còn bạn sẽ tìm được con đường đúng đắn cho bản thân. Cuộc sống là một chuỗi những ngày nối tiếp nhau, nếu hôm qua bạn phiền lòng vì một điều gì đó mà đem phiền lòng đó đến tận hôm nay, bạn sẽ chẳng bao giờ có thể nhìn thấy tương lai tươi sáng đang đón chờ mình phía trước. Có những đau thương cần phải học cách buông bỏ thì chúng ta mới có thể trưởng thành. Khi khó khăn, mệt mỏi thì học cách nhẫn nhịn, chịu đựng. Chuyện lớn hay chuyện nhỏ của bản thân hãy tự giác làm đừng thoái thác cho bất kỳ ai. Khi trông chờ quá nhiều, con người ta thường thất vọng. Có một số chuyện buông bỏ không phải là điều tồi tệ nhất. Có một số người, nhớ mãi chưa hẳn đã vui. Tự mình vun đắp cho tâm hồn mình, sống một cách đơn giản cho cuộc đời đơn giản. Khi ấy, bạn sẽ tìm được con đường đúng đắn và có hạnh phúc, chứ đừng vì ngưỡng mộ mà cầm bản đồ của người khác miệt mài dò đường của mình.
Bạn đã sống cuộc đời của chính mình chưa - Mẫu 3
Thời gian không đợi bất kỳ ai, cuộc đời có những chuyện chúng ta cần làm nhưng lại chẳng thể làm xong, những mơ ước tốt đẹp ngày nào giờ cũng đành dang dở. Cuộc sống như con thuyền trôi bất định giữa dòng đời phiêu lãng khiến cho ta cứ mãi quay cuồng bận rộn với bốn bề cuộc sống. Tuy nhiên chúng ta lại chẳng thể hoàn thành được một việc gì đó đến nơi đến chốn. Thời gian cứ thế trôi đi, và chúng ta cũng không ngừng trở nên già cỗi, tóc điểm màu tiêu da thêm phần nhăn nhúm, trên khuôn mặt những vết chân chim cũng không ngừng xuất hiện. Chúng ta cũng đã từng hồn nhiên với tuổi trẻ vô lo vô nghĩ, với tâm hồn thơ ngây thuần thiện. Và thời gian, thời gian đã lấy đi tất cả để đổi lại bằng sự thành thục của mỗi người. Quá khứ qua đi, đời người cũng gặp quá nhiều khổ đau, sóng gió, thị phi. Có lúc nào đó chúng ta hãy thử tĩnh lặng mình lại và tự hỏi: Phải chăng cuộc đời mình cứ mãi như thế này hay sao? Từng ngày qua đi, thời gian thì không dừng lại và chúng ta cũng ngày càng già hơn, có những lúc trách nhật nguyệt vô tình, thời gian trôi đi quá nhanh, mỗi ngày mỗi tuổi, lưng còng, gối mỏi, chân chùn. Nửa đời trước đã qua, nửa sau còn chưa tới, chúng ta có hay chăng sống đời tự tại như lời ca khúc kia đã hát? Có hay chăng có thể buông bỏ muộn phiền sống đời tự tại vô ưu để chẳng uổng một kiếp người?