Bài thơ về trường học Thơ về trường học
Trường học chính là ngôi nhà thân thứ hai của mỗi người. Bởi ở đó có thầy cô, bạn bè - họ giống như những người thân yêu đã dạy dỗ, giúp đỡ chúng ta nên người. Dưới mái trường thân yêu, mỗi người đều đã trải qua rất nhiều kỉ niệm đẹp đẽ. Đó là giờ học tập hăng say, giờ ra chơi sôi động hay những hoạt động ngoại khóa bổ ích. Viết về mái trường, nhiều bài thơ đã ghi được dấu ấn trong lòng bạn đọc, gợi ra nhiều cảm xúc. Hôm nay, Eballsviet.com sẽ cung cấp tài liệu: Bài thơ về trường học, tổng hợp một số bài thơ hay viết về trường học.
Nội dung chi tiết của tài liệu sẽ được chúng tôi đăng tải ngay sau đây. Các bạn học sinh có thể tham khảo để biết thêm nhiều bài thơ hay về mái trường.
Bài thơ về trường học
1. Cái trống trường em (Thanh Hào)
Cái trống trường em
Mùa hè cũng nghỉ
Suốt ba tháng liền
Trống nằm ngẫm nghĩ
Buồn không hả trống
Trong những ngày hè
Bọn mình đi vắng
Chỉ còn tiếng ve?
Cái trống lặng im
Nghiêng đầu trên giá
Chắc thấy chúng em
Nó mừng vui quá!
Kìa trống đang gọi
Tùng! Tùng! Tùng! Tùng…
Vào năm học mới
Rộn vang tưng bừng.
2. Em vẽ ngôi trường em (Nguyễn Lãm Thắng)
Ngôi trường của em
Ngói hồng rực rỡ
Từng ô cửa nhỏ
Nhìn ra chân trời
Ngôi trường dễ thương
Đứng bên sườn núi
Có một dòng suối
Lượn qua cổng trường
Ngôi trường yêu thương
Có cây che mát
Có cờ Tổ quốc
Bay trong gió ngàn
Ngôi trường khang trang
Có thầy, có bạn
Em ngồi em ngắm
Ngôi trường của em.
3. Ngôi trường mọi khi (Nguyễn Nhật Ánh)
Em về trưa vắng
Ngôi trường mọi khi
Nghe trong bóng nắng
Mùa xuân thầm thì:
Này cô tóc ngắn
Ai là bảnh trai
Ðể cho kiếng cận
Tự nhiên thở dài?
Này cô tóc bím
Mười sáu ngọt ngào
Con trai mặt mụn
Con gái thì sao?
Ai là răng chuột
Gặm bịch bắp rang
Có tha hột mít
Ðem giấu trong hang?
Con nai có mắt
Nên gọi mắt nai
Cây tiêu có hạt
Mép thì có ria
Mùa xuân đừng hỏi
Bạn em rất nhiều
Tại chưa nói hết
Ðâu chỉ bấy nhiêu!
4. Trường học làng tôi (Thanh Tịnh)
Trường học làng tôi ở cạnh đình
Một trường ba lớp vẻ xinh xinh
Trước trường có mấy cây đào lớn
Thường quyến lòng tôi những cảm tình.
Trường tôi mặt trước ngó ra sông
Còn mặt đằng sau ngó cánh đồng
Phía ấy thầy tôi thường hỏi hướng
Tôi vòng tay đáp: Dạ, phương Đông.
Thầy tôi tầm thước mảnh và cao
Cặp mắt long lanh má nhuốm đào
Mái tóc hơi quăn, cằm hơi nhọn
Nụ cười thường lẫn tiếng khao khao.
Sau ba năm học ở trường làng
Tôi thấy trong lòng đã mở mang
Tôi biết con bò: loài nhai lại
Và tin trời đất rộng thênh thang.
Năm nay thôi học ở trường quê
Nhớ lại lòng tôi cảm nặng nề
Những buổi thu sương buồn ảm đạm
Trống trường vang dội phía sau đê.
5. Về lại mái trường xưa (Nguyễn An Bình)
Về qua trường cũ nhớ gốc phượng xưa
Nhớ cánh dầu rơi khi gió sang mùa
Nhớ tóc em bay sau giờ tan lớp
Nhớ nắng ươm vàng nhớ tiếng guốc khua.
Về đâu trong mưa thuở tuổi bướm sầu
Bao mùa phượng nở là mấy bể dâu
Em như cánh chim bay về xứ lạ
Một phương trời buồn thương mãi ngàn sau.
Nhớ lá thư xanh bao lần muốn gởi
Người xa rồi sao lòng mãi ngẩn ngơ
Nước đã trôi đi bao giờ trở lại
Chiếc áo bạc màu còn chút tình thơ.
Về qua trường cũ tên đổi lâu rồi (*)
Bạn bè ngày xưa mỗi đứa một nơi
Mái ngói rêu phong tiếng chim lạ quá
Một góc sân trường đỏ lá bàng rơi.
Về đâu trong sương một tà áo mỏng
Nghe tím hoàng hôn nỗi nhớ vơi đầy
Cuối dãy hành lang âm thầm đưa tiễn
Chợt giật mình thấy tóc đã như mây.